Quản trị danh mục khoản vay tại các ngân hàng thương mại Việt Nam
Mục tiêu chung của Chính phủ Việt Nam là ổn định nền kinh tế v phát và theo đó, chính sách điều tiết tỷ giá, lãi suất và tín dụng phải phối hợp nhịp nhàng để đạt được mục tiêu. Do đó, Ngân hàng Nhà nước đã cân nh giới hạn cho vay vì việc tăng ROOM tín dụng sẽ đi kèm với nhiều rủi ro. Mức độ tăng ĩ mô và kiềm chế lạm ắc kỹ về việc tăng
trưởng tín dụng sẽ được phân bổ tùy theo năng lực của mỗi ngân hàng và ưu tiên cho các ngân hàng đã
hoàn thành và áp dụng Basel II, cũng như trong quá trình tái cơ cấu trúc và sáp nhập với các ngân hàng
yếu. Vì vậy, việc quản lý danh mục cho vay theo phân bổ giới hạn cho vay của Ngân hàng Nhà nước đã trở
nên cần thiết, tuy nhiên phương pháp quản lý danh mục cho vay là vấn đề cần quan tâm.
Bạn đang xem tài liệu "Quản trị danh mục khoản vay tại các ngân hàng thương mại Việt Nam", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên
Tóm tắt nội dung tài liệu: Quản trị danh mục khoản vay tại các ngân hàng thương mại Việt Nam
NGHIÊN CỨU KHOA HỌC KIỂM TOÁN 41Số 142 - tháng 8/2019 Quaûn trÒ Danh muÏc Khoaûn VaY taÏi caùc ngaân haøng thöông maÏi Vieät nam ThS. LÊ THị NGọC* *Khối CB - Hội sở, Ngân hàng Phương Đông Mục tiêu chung của Chính phủ Việt Nam là ổn định nền kinh tế vĩ mô và kiềm chế lạm phát và theo đó, chính sách điều tiết tỷ giá, lãi suất và tín dụng phải phối hợp nhịp nhàng để đạt được mục tiêu. Do đó, Ngân hàng Nhà nước đã cân nhắc kỹ về việc tăng giới hạn cho vay vì việc tăng ROOM tín dụng sẽ đi kèm với nhiều rủi ro. Mức độ tăng trưởng tín dụng sẽ được phân bổ tùy theo năng lực của mỗi ngân hàng và ưu tiên cho các ngân hàng đã hoàn thành và áp dụng Basel II, cũng như trong quá trình tái cơ cấu trúc và sáp nhập với các ngân hàng yếu. Vì vậy, việc quản lý danh mục cho vay theo phân bổ giới hạn cho vay của Ngân hàng Nhà nước đã trở nên cần thiết, tuy nhiên phương pháp quản lý danh mục cho vay là vấn đề cần quan tâm. Bài báo sẽ giới thiệu một cách khái quát các vấn đề liên quan đến việc quản trị danh mục khoản vay mà không đi sâu vào việc xác định cụ thể hạn mức của từng phân khúc trong danh mục tín dụng. Từ khóa: Danh mục khoản vay, quản lý danh mục khoản vay, Ngân hàng Thương mại Việt Nam, Basel II, xác suất vỡ nợ, tỷ lệ tổn thất ước tính, tổng dư nợ của khách hàng tại thời điểm không trả được nợ. Loan portfolio management at Vietnam Commercial Banks The general goal of the Government of Vietnam is to stabilize the macro economy and control inflation and accordingly, the policy to regulate exchange rates, interest rates and credit must coordinate with each other smoothly to achieve the goal. Therefore, the State Bank has considered carefully the increase of loan limit because the increase in credit ROOM will come with many risks. Credit growth will be allocated depending on the capacity of each bank and priority for banks that have completed and applied Basel II, as well as in the process of restructuring and merging with “weak” banks. Therefore, the management of the loan portfolio according to the lending limit allocation of the State Bank has become a necessity, however the method of managing loan portfolio is a matter of concern. In this article, the author will briefly introduce the issues related to the management of loan portfolios without going into the specific determination of the limit of each segment in the credit portfolio. keywords: Loan list, loan portfolio management, Vietnam Commercial Bank, Basel Accords - Basel II, probability of default, estimated loss rate, total outstanding loans of customers at the time of default. Một số khái niệm chung Khoản vay là việc cho vay tiền của một hoặc nhiều cá nhân, tổ chức... Người nhận hoặc người vay phải chịu một khoản nợ và thường phải trả lãi cho khoản nợ cho đến khi được trả và cũng phải trả số tiền gốc đã vay. Tại hầu hết các ngân hàng thương mại, cho vay là hoạt động kinh doanh chính. Lý thuyết danh mục đầu tư đã được áp dụng cho các cổ phiếu phổ thông lần đầu tiên năm 1959 (Markowitz). Các mục tiêu truyền thống là tối đa hóa lợi nhuận cho các mức rủi ro nhất định hoặc giảm thiểu rủi ro cho các mức lợi nhuận nhất định đã hướng dẫn các nỗ lực để đạt được sự đa dạng hóa hiệu quả của danh mục đầu tư. Danh mục khoản vay là tài sản chính của ngân hàng hoặc các tổ chức cho vay khác và giá trị của danh mục cho vay không chỉ phụ thuộc vào lãi suất thu được từ các khoản vay và tiền gốc sẽ được trả, mà còn phụ thuộc vào chất lượng của các khoản vay. TÖØ LYÙ LUAÄN ÑEÁN THÖÏC TIEÃN NGHIÊN CỨU KHOA HỌC KIỂM TOÁN42 Số 142 - tháng 8/2019 Việc quản lý danh mục cho vay có liên quan đến việc xây dựng danh mục tài sản (cổ phiếu hoặc trái phiếu hoặc thậm chí là bất động sản) với mục tiêu tối đa hóa lợi nhuận dự kiến và giảm thiểu rủi ro (Nwankwo, 2000). Hiệu suất cho vay của các ngân hàng phụ thuộc vào quản lý danh mục cho vay của các ngân hàng. Quản lý danh mục cho vay bao gồm 3 giai đoạn (Karekaho 2009): Trong đó: • Giai đoạn thiết lập danh mục khoản vay gồm: Phân chia, ước tính quy mô từng phân khúc dựa trên việc xác định rủi ro của từng phân khúc. Đối với nhiều ngân hàng, phân khúc danh mục đầu tư thành nhóm các khoản vay có đặc điểm tương tự là điểm khởi đầu tốt, nhưng chỉ có thể nhận được toàn bộ lợi ích của phân khúc danh mục nếu ngân hàng xây dựng các phân khúc dựa trên việc phân tích đầy đủ các yếu tố liên quan đến rủi ro. Một số đặc điểm sử dụng để xác định phân khúc như: ngành nghề, khu vực địa lý và xếp hạng rủi ro. • Giai đoạn sàng lọc khách hàng bao gồm điều tra và đánh giá sự vững chắc về tài chính của khách hàng liên quan đến khả năng trả được khoản vay của khách hàng. • Giai đoạn kiểm soát rủi ro tín dụng là hạn chế sự nguy hiểm của các khoản nợ xấu. Quản lý tỷ lệ nợ xấu là yếu tố dự báo quan trọng nhất về hiệu suất của ngân hàng (Musyoki et al, 2012). Thẩm định khách hàng, kiểm soát rủi ro tín dụng và chính sách thu hồi nợ ảnh hưởng đến hiệu quả của các tổ chức tài chính. Hiệp ước vốn Basel mới (Ủy ban Basel về giám sát ngân hàng, 2006) đã được tạo ra với mục tiêu điều chỉnh tốt hơn về vốn với rủi ro trong danh mục tín dụng ngân hàng. Các ngân hàng tính toán yêu cầu vốn rủi ro tín dụng theo các mô hình rủi ro nội bộ bằng hai cách: Một là, sử dụng phương pháp tiêu chuẩn hóa dựa trên hiệp định vốn năm 1988 sử dụng quy định xếp hạng đối với tài sản có rủi ro. Hai là, sử dụng phương pháp tiếp cận dựa trên đánh giá nội bộ (IRB - Internal Rating Based Approach), trong đó các ngân hàng được phép phát triển và sử dụng hệ thống xếp hạng rủi ro tín dụng NGHIÊN CỨU KHOA HỌC KIỂM TOÁN 43Số 142 - tháng 8/2019 nội bộ. Phương pháp tiếp cận dựa trên đánh giá nội bộ sử dụng ba tham số đo lường rủi ro chính là: Xác suất khách hàng không trả được nợ (PD - Probability of Default), tỷ lệ tổn thất ước tính (LGD - Loss given Default), và tổng dư nợ của khách hàng tại thời điểm không trả được nợ (EAD - Exposure at Default). Hơn nữa, có hai biến thể của IRB như sau: Một là, phương pháp tiếp cận cơ bản trong đó chỉ có tham số PD được ước tính nội bộ, các tham số LGD và EAD dựa trên các giá trị giám sát; Hai là, phương pháp tiếp cận nâng cao, tất cả các tham số được xác định bởi ngân hàng. Phân khúc khách hàng trong danh mục khoản vay Nguyên tắc xác định phân khúc: • Mỗi phân khúc phải thể hiện một nhóm các khoản vay có cùng bản chất kinh tế như ngành, lĩnh vực kinh tế, mục đích cấp tín dụng và sản phẩm tín dụng; • Các khoản tín dụng trong cùng phân khúc có đặc tính rủi ro tương đồng và có tương quan cao về mức độ rủi ro; • Mỗi phân khúc chiếm tỷ trọng dư nợ đủ lớn và số lượng khách hàng đủ lớn để thiết lập hạn mức theo dõi, kiểm soát trong danh mục tín dụng. Phương pháp xác định phân khúc: • Danh mục tín dụng được phân khúc theo ngành nghề kinh tế của mục đích cấp tín dụng. • Việc xác định phân khúc dựa trên kết quả phân tích dữ liệu và đánh giá theo ý kiến chuyên gia, trong đó ý kiến chuyên gia sẽ là điều kiện ràng buộc để đảm bảo kết quả phân tích dữ liệu không tạo ra các trường hợp bất hợp lý về ý nghĩa kinh tế trong quá trình phân khúc danh mục. • Việc phân tích dữ liệu phải được thực hiện trên cơ sở dữ liệu 5 năm gần nhất. Các thông tin cần thiết như: Số lượng khách hàng, dư nợ của từng ngành nghề kinh tế theo mục đích cấp tín dụng chi tiết hoặc sản phẩm cấp tín dụng chi tiết và tỷ lệ nợ xấu. Phương pháp xây dựng hạn mức danh mục khoản vay Phương pháp tiêu chuẩn Phương pháp tiêu chuẩn dựa trên cơ sở phân tích mối quan hệ giữa lợi nhuận và vốn yêu cầu theo quy định tại Thông tư 41/2016/TT-NHNN. Theo phương pháp này, phân khúc danh mục khoản vay của khách hàng doanh nghiệp được thực hiện như sau: Trong đó, khi xác định phân khúc khách hàng cần ưu tiên xét đến bản chất kinh tế của ngành nghề theo mục đích vay và tính chất rủi ro tương đồng như tỷ lệ và xu hướng nợ xấu trung bình trong 5 năm gần nhất, tỷ trọng dư nợ từng nhóm trên tổng danh mục, số lượng khách hàng trong từng nhóm. Hơn nữa, việc xác định phân khúc phải đảm bảo tương tác chặt chẽ giữa mục đích kinh doanh và mục đích quản lý rủi ro. Phương pháp nâng cao Phương pháp nâng cao dựa trên cơ sở phân tích chất lượng tín dụng của khách hàng. Phương pháp này sử dụng các tham số đo lường rủi ro để xác định hạn mức từng phân khúc của danh mục (gồm PD, EAD, LGD). Trong đó, PD được xác định dựa trên độ tín nhiệm tín dụng hoặc xếp hạng tín dụng nội bộ của khách hàng, EAD phụ thuộc vào phần vốn vay chưa sử dụng mà khách hàng có khả năng rút thêm, và LGD là tổn thất kinh tế thuần của ngân hàng sau khi trừ đi các khoản có thể thu hồi được tại thời điểm không trả được nợ. Hạn mức của mỗi phân khúc trong danh mục được xác định dựa trên các bước sau: TÖØ LYÙ LUAÄN ÑEÁN THÖÏC TIEÃN NGHIÊN CỨU KHOA HỌC KIỂM TOÁN44 Số 142 - tháng 8/2019 Giám sát danh mục khoản vay Trên cơ sở hạn mức, đặc tính rủi ro của danh mục khoản vay đã được xác định, các ngân hàng triển khai xây dựng danh mục định hướng, sản phẩm, kế hoạch triển khai kinh doanh phù hợp nhằm đảm bảo tuân thủ các hạn mức đã được thiết lập cho từng phân khúc. Các biến động bất thường về hạn mức đối với phân khúc khách hàng cần được theo dõi và tìm hiểu rõ nguyên nhân để đưa ra giải pháp kịp thời nhằm đảm bảo danh mục tín dụng đi đúng định hướng. Việc xác định danh mục tín dụng định hướng được thực hiện đồng thời với quá trình lập kế hoạch kinh doanh hàng năm và quy trình quản lý danh mục tín dụng bao gồm việc xác định cấu trúc danh mục tín dụng hàng năm, cụ thể gồm phân khúc khách hàng, xác định đặc tính rủi ro và hạn mức từng phân khúc. Hơn nữa, việc giám sát danh mục phải đảm bảo đồng bộ giữa quản lý rủi ro và kinh doanh. Quy định quản lý danh mục tín dụng nên được rà soát định kỳ tối thiểu mỗi năm một lần để điều chỉnh kịp thời khi có thay đổi về môi trường kinh doanh, pháp lý để đạt được mục tiêu quản lý rủi ro. Tuy nhiên, việc điều chỉnh quy định và quy trình quản lý danh mục tín dụng phải phù hợp với chính sách quản lý rủi ro, khẩu vị rủi ro, định hướng kinh doanh và các quy định nội bộ tại mỗi ngân hàng. Định kì hàng tháng, các ngân hàng nên theo dõi hạn mức trong danh mục tín dụng để kịp thời đưa phương án điều chỉnh nhằm đảm bảo lợi nhuận cũng như việc quản lý rủi ro. Đối với các phân khúc có hạn mức đến ngưỡng cảnh báo hoặc vượt ngưỡng hạn mức tín dụng thì có thể thực hiện một trong các biện pháp sau: • Tạm dừng cấp tín dụng đối với các phân khúc vượt hạn mức hoặc các chỉ tiêu đặc tính rủi ro của danh mục tín dụng. • Tăng mức lợi nhuận yêu cầu đối với các khối kinh doanh phát sinh khoản cấp tín dụng là vượt hạn mức danh mục tín dụng để bù đắp cho phần chi phí vốn tăng thêm. • Điều chỉnh danh mục tín dụng theo các hạn mức phù hợp định hướng kinh doanh và quản lý rủi ro. kết luận Như vậy, bài viết đã đưa ra những vấn đề cơ bản nhất liên quan đến việc quản trị danh mục khoản vay của khách hàng tại các ngân hàng thương mại. Tuy nhiên, bài viết mới chỉ dừng lại ở việc đưa các phương pháp xây dựng chung cho danh mục cũng như phương pháp quản lý và giám sát chung về danh mục tín dụng. Do đó, hướng nghiên cứu và phát triển bài viết trong tương lai tập trung vào các phương pháp cụ thể và hiệu quả trong việc xác định hạn mức của mỗi phân khúc trong danh mục tín dụng định hướng. TÀI LIỆU THAM KHẢO 1. Basel Committee on Banking Supervision (2006): “International Convergence of Captital Measurement and Capital Standards”, Bank for International Settlements, Basel; 2. Karekaho (2009). “Loan portfolio management and performance of micro finance institutions in Uganda: the case of Wakiso district”; 3. Markowitz, H. (1959). “Portfolio Selection”. New Haven, Connecticut: Yale University Press; 4. Nwankwo, G. (2010). “Organizing for Financial Risk Management”. New York: The Credit Administratior, 2(2), pp.32-39. Ngày nhận bài: 15/07/2019 Ngày duyệt đăng: 18/07/2019
File đính kèm:
- quan_tri_danh_muc_khoan_vay_tai_cac_ngan_hang_thuong_mai_vie.pdf