Thực trạng khả năng cung ứng của các cơ sở cung cấp dịch vụ can thiệp sớm cho trẻ khiếm thính tại Hải Phòng
Nghiên cứu mô tả cắt ngang được tiến hành nhằm mô tả thực trạng cung ứng của các cơ sở cung cấp dịch vụ can thiệp sớm cho trẻ khiếm thính tại Hải Phòng năm 2012. Kết quả: Vẫn còn tình trạng bất cập giữa khả năng cung ứng của các cơ sở cung cấp dịch vụ về cả cơ sở vật chất, trang thiết bị và nhân lực, sự phối hợp liên ngành cũng như hạn chế về nhận thức của cộng đồng với nhu cầu được phát hiện sớm, can thiệp sớm của trẻ khiếm thính. Hầu hết (98%) trẻ khiếm thính được phát hiện bởi gia đình và đa số được chẩn đoán xác định tại các bệnh viện tuyến Trung ương (76,8%). Trẻ khiếm thính được phát hiện, chẩn đoán và can thiệp rất muộn, hiệu quả can thiệp bị hạn chế (tuổi tương ứng 22,3; 34; và 32,5 tháng). Có tới 63,6% gia đình phải tự xoay xở với vấn đề khiếm thính của con em mình. Dữ liệu nghiên cứu cho thấy sự cần thiết thực hiện những giải pháp can thiệp để tăng cường hệ thống cung cấp dịch vụ nhằm giúp cho trẻ khiếm thính được phát hiện sớm, can thiệp kịp thời và phù hợp
Tóm tắt nội dung tài liệu: Thực trạng khả năng cung ứng của các cơ sở cung cấp dịch vụ can thiệp sớm cho trẻ khiếm thính tại Hải Phòng
SỐ 37 - Tháng 3+4/2017 Website: yhoccongdong.vn 157 2017JOURNAL OF COMMUNITY MEDICINE THỰC TRẠNG KHẢ NĂNG CUNG ỨNG CỦA CÁC CƠ SỞ CUNG CẤP DỊCH VỤ CAN THIỆP SỚM CHO TRẺ KHIẾM THÍNH TẠI HẢI PHÒNG Nguyễn Ngọc Hà1, Nguyễn Tuyết Xương2, Nguyễn Anh Dũng3, Võ Thanh Quang4 TÓM TẮT Nghiên cứu mô tả cắt ngang được tiến hành nhằm mô tả thực trạng cung ứng của các cơ sở cung cấp dịch vụ can thiệp sớm cho trẻ khiếm thính tại Hải Phòng năm 2012. Kết quả: Vẫn còn tình trạng bất cập giữa khả năng cung ứng của các cơ sở cung cấp dịch vụ về cả cơ sở vật chất, trang thiết bị và nhân lực, sự phối hợp liên ngành cũng như hạn chế về nhận thức của cộng đồng với nhu cầu được phát hiện sớm, can thiệp sớm của trẻ khiếm thính. Hầu hết (98%) trẻ khiếm thính được phát hiện bởi gia đình và đa số được chẩn đoán xác định tại các bệnh viện tuyến Trung ương (76,8%). Trẻ khiếm thính được phát hiện, chẩn đoán và can thiệp rất muộn, hiệu quả can thiệp bị hạn chế (tuổi tương ứng 22,3; 34; và 32,5 tháng). Có tới 63,6% gia đình phải tự xoay xở với vấn đề khiếm thính của con em mình. Dữ liệu nghiên cứu cho thấy sự cần thiết thực hiện những giải pháp can thiệp để tăng cường hệ thống cung cấp dịch vụ nhằm giúp cho trẻ khiếm thính được phát hiện sớm, can thiệp kịp thời và phù hợp. Từ khóa: Khiếm thính, trẻ em, phát hiện sớm, can thiệp sớm, dịch vụ, Hải Phòng. SUMMARY: ACTUAL SITUATION OF THE PROVIDING CAPACITY OF SERVICE DELIVERY FACILITIES FOR CHILDREN WITH HEARING LOSS IN HAI PHONG The descriptive cross-sectional study was carried in order to describe the actual situation of the early intervention service delivery system for children with hearing loss in Haiphong in 2012. The results showed that: there were still shortcomings in the providing capacity of service delivery facilities regarding material facilities, supplies and equipment, and human force; inter-disciplinary coordination of activities as well as inadequate community awareness and the need of early detection and intervention among children with hearing loss. Most children with hearing loss (98%) were detected by their family and the majority were identified at central hospitals (76.8%).The hearing impaired children were detected, diagnosed, and intervened very late (the average ages of detection, diagnosis and intervention were 22.3, 34 and 32,5 months, respectively), so the effectiveness of interventions was limited. Up to 63.6% of families had to struggle with the problem of their child’ hearing loss. The data showed that implementing intervention solutions are needed to enhance the service delivery system and to help hearing impaired children in terms of early detection, timely and appropriate intervention. Keywords: Hearing loss; children; early detection; early intervention; service; Haiphong. I. ĐẶT VẤN ĐỀ Khiếm thính (hay nghe kém, giảm thính lực) bẩm sinh là một trong những khuyết tật thường gặp nhất, gây ảnh hưởng suốt đời cho trẻ và gia đình [1]. Việc phát hiện sớm khiếm thính cùng với can thiệp kịp thời, phù hợp có vai trò rất quan trọng giúp cho trẻ phát triển ngôn ngữ, lời nói và nhận thức để hòa nhập xã hội [1]. Vì vậy, việc cung cấp đầy đủ dịch vụ can thiệp sớm đảm bảo tính sẵn có để trẻ khiếm thính và gia đình dễ dàng tiếp cận có ý nghĩa rất quan trọng. Trên thế giới, can thiệp sớm cho trẻ khiếm thính đã trở thành tiêu chuẩn chăm sóc sức khỏe trẻ em và chương trình mục tiêu quốc gia ở các nước phát triển [2]. Tuy nhiên do điều kiện, hoàn cảnh kinh tế xã hội khác nhau giữa các nước 1. Bệnh viện Hữu nghị Việt Tiệp, Hải Phòng. Email: [email protected], ĐT: 0912427567 2. Bệnh viện Nhi Trung ương, Hà Nội 3. Viện Vệ sinh Dịch tễ Trung ương, Hà Nội 4. Bệnh viện Tai Mũi Họng Trung ương, Hà Nội Ngày nhận bài: 19/01/2017 Ngày phản biện: 26/01/2017 Ngày duyệt đăng: 01/02/2017 V IỆN SỨ C K HỎE CỘNG ĐỒ NG SỐ 37- Tháng 3+4/2017 Website: yhoccongdong.vn158 NGHIÊN CỨU KHOA HỌC phát triển và đang phát triển mà mô hình cũng khác nhau từ quy mô, nội dung, tổ chức thực hiện đến chất lượng dịch vụ, [2]. Ở Việt Nam, can thiệp sớm cho trẻ khiếm thính còn là một lĩnh vực non trẻ, vẫn còn phải đối mặt với nhiều khó khăn và thách thức như: chưa hình thành hệ thống, vẫn thiếu các dịch vụ để cung cấp đủ cho nhu cầu của bản thân trẻ và gia đình [3]; chưa có nhiều chương trình cụ thể để hỗ trợ sự phát triển dịch vụ này ở các cơ sở mặc dù Đảng, Nhà nước đã có những chính sách định hướng, khuyến khích. Cũng như ở các địa phương khác, xác định những sự bất cập trong việc cung cấp dịch vụ can thiệp sớm ở Hải phòng là một nhu cầu cấp thiết, góp phần cung cấp một số bằng chứng khoa học và thực tiễn cho giải pháp tăng cường khả năng đáp ứng của hệ thống cung ứng dịch vụ can thiệp sớm cho trẻ khiếm thính, nhằm giúp trẻ được phát hiện sớm, can thiệp kịp thời, phù hợp. Đó là lý do chúng tôi tiến hành đề tài nghiên cứu “Thực trạng khả năng cung ứng của các cơ sở cung cấp dịch vụ can thiệp sớm cho trẻ khiếm thính tại Hải Phòng”. II. PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU 1. Đối tượng, địa điểm và thời gian nghiên cứu. Các cơ sở liên quan đến cung ứng dịch vụ can thiệp sớm (CTS) cho trẻ khiếm thính (KT) tại Hải Phòng gồm: Trường Khiếm thính Hải Phòng, Bệnh viện (BV) Hữu Nghị Việt - Tiệp, BV Trẻ em, BV Phụ sản, Trung tâm Thính học Cát Tường Hải Phòng (gọi là Trung tâm Thính học), Quỹ Bảo trợ trẻ em (BTTE) Hải Phòng; Đại diện cán bộ quản lý các cơ sở nêu trên; Giáo viên dạy CTS Trường Khiếm thính Hải Phòng; Trẻ khiếm thính và phụ huynh có tên trong hồ sơ lưu trữ tại các cơ sở. Những trẻ > 15 tuổi, nghe kém do mắc phải hoặc gia đình và trẻ không đồng ý tham gia sẽ không được lựa chọn. Nghiên cứu được tiến hành có chủ đích tại các cơ sở nêu trên, từ tháng 10/2012 – 12/2012. 2. Phương pháp nghiên cứu. - Nghiên cứu mô tả cắt ngang, kết hợp giữa định lượng và định tính. - Cỡ mẫu: Chọn mẫu thuận tiện có chủ đích như sau: Đối với các cơ sở cung ứng dịch vụ CTS: Chọn toàn bộ 06 cơ sở; đại diện cán bộ quản lý cơ sở (06 người); giáo viên dạy CTS (05 người). Đối với trẻ khiếm thính: Chọn tất cả 353 trẻ KT có hồ sơ lưu tại các cơ sở trên, thỏa mãn tiêu chuẩn lựa chọn (nghiên cứu định lượng); 30 phụ huynh (nghiên cứu định tính). Đối với phỏng vấn và thảo luận nhóm: Thảo luận nhóm cán bộ quản lý (01 cuộc); thảo luận nhóm giáo viên (01 cuộc). Phỏng vấn sâu cán bộ quản lý (06 cuộc); phỏng vấn sâu giáo viên (05 cuộc) và phỏng vấn sâu phụ huynh (30 cuộc). Các chỉ số nghiên cứu chính: nhân lực, trang thiết bị, dịch vụ của các đơn vị; tỉ lệ trẻ được chẩn đoán tại Hải Phòng và tuyến Trung ương; tuổi phát hiện, chẩn đoán, can thiệp của trẻ KT... - Một số khái niệm: Tuổi phát hiện (tháng): Lần đầu tiên trẻ được nhận thấy có biểu hiện nghe kém. Tuổi chẩn đoán ban đầu (tháng): Lần đầu tiên trẻ được đưa đi khám TMH hoặc kiểm tra thính lực sau khi phát hiện nghe kém. Tuổi chẩn đoán cuối cùng (tháng): Khi trẻ chính thức được xác định nghe kém thông qua đo thính lực. Tuổi đeo máy (tháng): Lần đầu tiên trẻ được đeo máy trợ thính và bắt đầu sử dụng. Tuổi can thiệp: Khi trẻ bắt đầu nhận được chương trình giáo dục và phục hồi chức năng thính giác (tham gia trị liệu ngôn ngữ-lời nói). 2.1. Công cụ thu thập số liệu Phiếu điều tra cơ sở cung ứng dịch vụ CTS, phiếu điều tra trẻ KT, nội dung hướng dẫn thảo luận nhóm cán bộ quản lý, giáo viên, bộ câu hỏi phỏng vấn sâu cán bộ quản lý, giáo viên và phụ huynh. 2.2. Các bước tiến hành Bước 1: Điều tra cắt ngang các cơ sở cung cấp dịch vụ, phỏng vấn sâu và thảo luận nhóm với lãnh đạo các cơ sở, giáo viên dạy CTS nhằm thu thập số liệu về nguồn lực, hoạt động cung ứng dịch vụ. Bước 2: Thu thập thông tin về thực trạng tiếp cận và sử dụng dịch vụ CTS của trẻ KT cùng gia đình qua hồi cứu hồ sơ, thống kê của các đơn vị và phỏng vấn phụ huynh. Bước 3: Phân tích và xử lý số liệu. 2.3. Xử lý số liệu bằng phần mềm SPSS 12.0. 2.4. Đạo đức trong nghiên cứu Nghiên cứu được sự đồng ý của cơ sở nghiên cứu, gia đình và bản thân đối tượng (với trẻ >12 tuổi). Đối tượng tham gia được bảo đảm các quyền lợi trong khám và điều trị; đảm bảo giữ kín thông tin, chỉ sử dụng cho nghiên cứu và mục tiêu sức khỏe cộng đồng. III. KẾT QUẢ VÀ BÀN LUẬN 3.1. Thực trạng nguồn lực của các đơn vị và tính sẵn có của dịch vụ Có 06 cơ sở liên quan đến cung ứng dịch vụ CTS tại Hải Phòng. Trong đó, thuộc ngành y tế có 03 cơ sở công lập và 01 cơ sở tư nhân; 02 cơ sở công lập còn lại thuộc Sở GD & ĐT và Sở LĐ – TB & XH. Chưa có cơ sở công lập nào có đầy đủ trang thiết bị sàng lọc, chẩn đoán và cung cấp đầy đủ dịch vụ CTS. Khả năng cung cấp dịch vụ CTS giữa các đơn vị trong hệ thống khá chênh lệch. Nguồn nhân lực của các cơ sở cung cấp dịch vụ SỐ 37 - Tháng 3+4/2017 Website: yhoccongdong.vn 159 2017JOURNAL OF COMMUNITY MEDICINE Bảng 1. Thông tin nguồn nhân lực của các cơ sở y tế cung cấp dịch vụ CTS Chỉ số BV Việt Tiệp BV Trẻ em BV Phụ sản TT Thính học Bác sỹ TMH 09 05 0 01 Bác sỹ PHCN 05 05 0 0 Kỹ thuật viên thính học 0 01 0 03 Giáo viên dạy CTS 0 0 0 04 Nguồn nhân lực của các cơ sở y tế cung cấp dịch vụ CTS vừa phân bố không đều, vừa thiếu. Chỉ Trung tâm Thính học là có đầy đủ cơ cấu nhân lực cho một quy trình CTS khép kín. Với cơ cấu nhân lực như vậy đã hạn chế rất nhiều khả năng cung cấp dịch vụ CTS của các cơ sở này. Bảng 2. Mô tả nguồn nhân lực của Trường Khiếm thính Chỉ số Số lượng % Tổng số 23 100 Trình độ đào tạo Đại học 21 91,4 Cao đẳng 01 4,3 Trung cấp 01 4,3 Chuyên ngành đào tạo Sư phạm chung 20 87 Giáo dục đặc biệt 02 8,7 Y tế 01 4,3 Thâm niên công tác < 5 năm 0 0 5 06 26,1 > 10 năm 17 73,9 Hoạt động chuyên môn Dạy văn hóa 16 69,6 Dạy nghề 06 26,1 Y tế 01 4,3 Trường Khiếm thính có 23 giáo viên và cán bộ y tế, trong đó 16 giáo viên dạy văn hóa, 06 giáo viên dạy nghề và 01 bác sỹ đa khoa vừa chăm sóc y tế, vừa chăm sóc thính học. Giáo viên có thâm niên công tác trên 10 năm chiếm đa số (73,9%). Không có nhân viên chuyên làm công tác xã hội. Một số giáo viên kiêm thêm dạy CTS. Chỉ có 02 giáo viên được đào tạo chuyên về giáo dục đặc biệt (8,7%). Kết quả nghiên cứu này cũng phù hợp với kết quả nghiên cứu của Đặng T. Mỹ Phương [4] khảo sát một số trường chuyên biệt ở TP HCM: Đa số các trường chưa có biên chế riêng cho CTS, giáo viên phải kiêm nhiệm công tác giảng dạy, không có thời gian đầu tư về chuyên môn CTS. Giáo viên còn lúng túng trong công tác hướng dẫn phụ huynh và triển khai giáo dục sớm cho trẻ KT. Thực trạng này cũng được đề cập tới trong một số nghiên cứu khác, và đang là thách thức lớn đối với ngành giáo dục [5-7]. Điều này cho thấy sự cần thiết bồi dưỡng chuyên môn về CTS cho cán bộ, giáo viên trực tiếp tham gia CTS để họ có thể nâng cao kiến thức, kĩ năng hướng dẫn phụ huynh; đồng thời họ cũng là đội ngũ cốt cán để tiến hành bồi dưỡng giáo dục hòa nhập cho giáo viên trực tiếp dạy trẻ KT ở các trường mầm non, tiểu học, trung học. Cơ sở vật chất của các cơ sở cung cấp dịch vụ Bảng 3. Mô tả cơ sở vật chất của các cơ sở y tế cung cấp dịch vụ CTS Chỉ số BV Việt Tiệp BV Trẻ em BV Phụ sản TT Thính học Cơ sở vật chất Phòng cách âm 01 01 0 01 Phòng dạy can thiệp sớm 0 0 0 03 Trang thiết bị đặc thù Máy đo sàng lọc (OAE) 0 0 0 01 Máy đo thính lực đơn âm 01 01 0 01 Máy đo chẩn đoán xác định (ABR, ASSR) 0 0 0 01 Máy đo nhĩ lượng và đo phản xạ cơ bàn đạp 0 0 0 01 Thiết bị hiệu chỉnh máy trợ thính 0 0 0 01 Bộ dụng cụ khám TMH 02 02 0 01 Bộ khám nội soi TMH 01 01 0 0 Bảng trên cho thấy, ngoài Trung tâm Thính học là đơn vị tư nhân có đủ cơ sở vật chất cho các dịch vụ từ sàng lọc phát hiện sớm cho đến can thiệp thì các cơ sở y tế công lập đều thiếu các thiết bị cần thiết để sàng lọc và chẩn đoán thính học V IỆN SỨ C K HỎE CỘNG ĐỒ NG SỐ 37- Tháng 3+4/2017 Website: yhoccongdong.vn160 NGHIÊN CỨU KHOA HỌC như máy đo OAE, máy đo ABR, ASSR... Tình trạng này đã ảnh hưởng rất lớn đến khả năng cung cấp dịch vụ của các cơ sở. Đây cũng là thực trạng của hệ thống các cơ sở y tế công lập nói chung và hệ thống các cơ sở chuyên khoa Tai Mũi Họng nói riêng [1], [5], [6]. Bảng 4. Mô tả cơ sở vật chất của Trường Khiếm thính Chỉ số Số lượng Máy đo sàng lọc Máy đo thính lực đơn âm 0 Máy đo chẩn đoán xác định 01 (ABR, ASSR) 0 Máy đo nhĩ lượng 01 Thiết bị hiệu chỉnh máy trợ thính 0 Bộ dụng cụ khám TMH 01 Cơ sở vật chất Số lượng Diện tích (m2) Phòng cách âm 01 16 Phòng dạy văn hóa 13 678 Phòng dạy can thiệp sớm 04 64 Phòng dạy nghề 08 559 Hành chính tổng hợp 11 569 Nhà ăn + khu nội trú 18 907 Kinh phí dành cho can thiệp sớm Không có kinh phí riêng Trường Khiếm thính có cơ sở vật chất tương đối phong phú. Có 01 phòng cách âm để đo thính lực, 04 phòng để dạy tiết cá nhân. Tuy nhiên, máy đo thính lực đơn âm chỉ đo được cho các trẻ ≥ 3 tuổi đã biết hợp tác. Vẫn cần có thêm phòng cách âm để trị liệu ngôn ngữ và cần có thiết bị để sàng lọc, chẩn đoán thính học. Kinh phí cấp cho Trường dành cho các hoạt động chung, không có kinh phí cấp riêng cho hoạt động CTS, Nhà trường phải tự cân đối nguồn thu - chi và huy động sự đóng góp của gia đình. Như vậy, việc đầu tư cho cơ sở vật chất, trang thiết bị, phương tiện, đồ dùng dạy học đặc thù, đáp ứng nhu cầu CTS cho trẻ KT chưa được quan tâm tương xứng với qui mô giáo dục của Trường. Khiếm thính là một tật ẩn không nhìn thấy được, việc xác định sớm khuyết tật thính giác đòi hỏi các phương pháp đo phù hợp với từng độ tuổi của trẻ. Do vậy, trang thiết bị chẩn đoán là yếu tố quan trọng không thể thiếu của các cơ sở cung cấp dịch vụ. Trong khi các cơ sở công lập không có đủ trang thiết bị sàng lọc chẩn đoán thì Trung tâm Thính học là cơ sở tư nhân lại có đủ cơ sở vật chất, trang thiết bị để cung cấp đầy đủ dịch vụ. Điều này cho thấy việc đầu tư cho phát triển chuyên môn thính học nói chung và sàng lọc phát hiện sớm khiếm thính nói riêng tại các cơ sở y tế công lập chưa được quan tâm đúng mức. Kết quả thảo luận nhóm đại diện cán bộ quản lý các đơn vị đã cho thấy rõ hơn nguyên nhân của việc này là do nguồn lực có hạn và còn nhiều lĩnh vực chuyên môn ưu tiên khác. Hoạt động cung ứng dịch vụ Bảng 5. Các loại hình dịch vụ can thiệp sớm được cung ứng trong năm 2012 Cơ sở cung cấp dịch vụ Các loại hình dịch vụ Sàng lọc Chẩn đoán Cung cấp thiết bị trợ thính Chăm sóc thính học Tư vấn, hỗ trợ gia đình Trị liệu ngôn ngữ BV Viêt Tiệp - - - + - - BV Trẻ em - - - + - - BV Phụ sản - - - - - - Trường Khiếm thính - - - + + + Trung tâm Thính học + + + + + + Quỹ BTTE - - - - - - Các dịch vụ CTS còn thiếu và chưa phân phối đầy đủ ở các cơ sở. Dịch vụ sàng lọc phát hiện, chẩn đoán sớm cho trẻ dưới 3 tuổi, dịch vụ cung cấp thiết bị trợ thính chỉ được cung cấp bởi 01 đơn vị là Trung tâm Thính học. Dịch vụ trị liệu ngôn ngữ có ... vụ dạy nghe - nói để cho cháu học tiếp nên khả năng nghe - nói của cháu bị kém đi. Cháu đi học hòa nhập muộn một năm so với bạn bè. Bây giờ cháu vẫn nghe được nhưng nói bị ngọng nhiều và giao tiếp vẫn phải kết hợp với đọc hình miệng”. Cháu Nguyễn P. Y. là điển hình cho thấy khả năng tiếp cận dịch vụ CTS của gia đình trẻ KT rất khó khăn do các cơ sở cung cấp dịch vụ trên địa bàn Hải Phòng chưa đáp ứng được nhu cầu sử dụng dịch vụ. Cháu cũng là điển hình cho hiệu quả can thiệp bị hạn chế. Mặc dù gia đình đã cố gắng cho cháu đeo máy trợ thính tốt nhất ngay sau khi được chẩn đoán nhưng quá trình can thiệp bị gián đoạn đã ảnh hưởng rất nhiều đến khả năng nghe - nói. Đồng thời vai trò của cán bộ, nhân viên y tế trong việc phát hiện, chẩn đoán sớm KT và tư vấn cho gia đình còn nhiều hạn chế. Điều này cho thấy công tác TT-GDSK nâng cao nhận thức cộng đồng cần được tiến hành rộng rãi tới mọi đối tượng trong cộng đồng. So sánh việc cung cấp dịch vụ với các nước tiên tiến chúng ta thấy sự khác biệt rất lớn. Tại Mỹ, mỗi bang và vùng lãnh thổ đều có một hệ thống phát hiện và can thiệp sớm khiếm thính (EHDI- Early Hearing Detection and Intervention). Tất cả trẻ sơ sinh được sàng lọc thính lực trước khi xuất viện với tỉ lệ >95%. Thông tin về những trẻ đã và chưa được sàng lọc sẽ được gửi cho chương trình EHDI của bang và cho Medical Home (Dịch vụ y tế tại nhà). Với sự điều phối của Medical Home, trẻ không qua được sàng lọc lần 2 sẽ tiếp tục được gửi đánh giá chẩn đoán thính học chuyên sâu; những trẻ chưa được sàng lọc hoặc được sinh ra tại nhà hay trung tâm hộ sinh cũng dễ dàng tiếp cận dịch vụ trên địa bàn, thậm chí có thể cho trẻ sàng lọc thính lực tại cơ sở thính học tư nhân hoặc phòng mạch tư [2], [9]. Như vậy, để tăng tính sẵn có của dịch vụ tại các cơ sở y tế, việc đầu tư cơ sở vật chất cho phát triển chuyên môn thính học là rất cần thiết và hợp lý với quy mô phân tuyến kỹ thuật của bệnh viện tuyến tỉnh/thành. Việc đầu tư thiết bị sàng lọc thính lực tại các cơ sở sản khoa, nhi khoa cũng không quá phức tạp nhưng mang lại nhiều lợi ích thiết thực. Kết quả nghiên cứu cũng cho ta thấy khoảng trống rất lớn ở hoạt động cung cấp dịch vụ can thiệp và tư vấn, hỗ trợ gia đình. Tại các cơ sở y tế công lập, khoa PHCN mới chỉ có các hoạt động vật lý trị liệu, vận động trị liệumà chưa có trị liệu ngôn ngữ - lời nói. Trung tâm Thính học là cơ sở tư nhân - thuộc Công ty TNHH Máy trợ thính và Thiết bị thính học Cát Tường, Hà Nội - hoạt động trong lĩnh vực thính học và cung cấp thiết bị trợ thính. Từ 2010 trở lại đây, Trung tâm đã có thêm thiết bị sàng lọc và chẩn đoán thính học chuyên sâu. Do vậy, các dịch vụ được cung cấp tại chỗ đầy đủ, từ sàng lọc, chẩn đoán, cung cấp thiết bị trợ thính tới can thiệp. Trung tâm đã có vai trò rất lớn trong việc cung cấp dịch vụ thính học tại Hải Phòng trong những năm gần đây, góp phần làm tăng tính sẵn có của dịch vụ và tăng cường khả năng tiếp cận của gia đình trẻ KT. Tuy nhiên, Trung tâm cũng có những hạn chế nhất định trong việc mở rộng qui mô hoạt động so với các cơ sở y tế công lập. Trong khi các cơ sở y tế có vai trò đi đầu trong việc thực V IỆN SỨ C K HỎE CỘNG ĐỒ NG SỐ 37- Tháng 3+4/2017 Website: yhoccongdong.vn162 NGHIÊN CỨU KHOA HỌC hiện sàng lọc, chẩn đoán thính học thì Trường Khiếm thính là cơ sở giáo dục công lập đóng vai trò quan trọng trong việc cung cấp dịch vụ can thiệp cho trẻ KT tại Hải Phòng. Tuy nhiên, hoạt động này chưa được quan tâm phát triển thành mũi nhọn chuyên môn, mặc dù đã được triển khai sau đề án bổ sung chức năng nhiệm vụ cho Trường năm 2006. Trường duy trì hướng dẫn tại lớp hoặc tại gia đình cho khoảng 10 - 15 trẻ KT từ 4 - 6 tuổi. Trong số này, do được phát hiện, chẩn đoán muộn nên hiệu quả can thiệp hạn chế, những trẻ có khả năng ra học hòa nhập không nhiều, còn lại phần lớn tiếp tục chuyển tiếp học văn hóa trong Trường thông qua ngôn ngữ kí hiệu hoặc theo phương thức giao tiếp tổng hợp nhưng ngôn ngữ kí hiệu vẫn chiếm phần chủ yếu. Theo kết quả nghiên cứu định tính và quan sát của chúng tôi, hoạt động CTS chưa được tổ chức chặt chẽ và chưa phát triển tương xứng với qui mô giáo dục của Nhà trường. Phân tích nguyên nhân của tình trạng trên có nhiều lý do, nhưng nổi bật lên là: Trường còn thiếu trang thiết bị và nhân lực; không có kinh phí để đầu tư mở rộng qui mô hoạt động; dịch vụ tư vấn CTS của Trường mới chỉ được lồng ghép vào các dịp tuyển sinh, hoặc khi phụ huynh có nguyện vọng, mà chưa có các hoạt động truyền thông chủ động đến cộng đồng nên chưa thực sự thu hút được sự quan tâm của phụ huynh có con trong độ tuổi CTS; chưa có sự phối hợp chặt chẽ với các cơ sở y tế nên không có được dịch vụ theo dõi can thiệp sau chẩn đoán đối với trẻ KT, những trẻ KT tìm đến Trường thường đã qua giai đoạn tốt nhất để phát triển ngôn ngữ. Đây cũng là những thách thức rất lớn đối với Nhà trường. Như vậy có thể thấy hoạt động CTS có được phát triển mở rộng qui mô hay không, đòi hỏi sự chủ động từ phía Nhà trường cộng với sự quan tâm chỉ đạo của lãnh đạo cấp trên và sự phối hợp của các ban ngành liên quan. Quỹ Bảo trợ trẻ em thành phố Hải Phòng là đơn vị sự nghiệp thuộc Sở LĐ – TB & XH, thực hiện chức năng tổ chức vận động nhằm khai thác các nguồn lực, tài trợ trong nước và quốc tế để góp phần thực hiện mục tiêu bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em. Trong đó ưu tiên trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, trẻ em khuyết tật. Mỗi năm, có hàng nghìn trẻ em được hưởng lợi thông qua các chương trình của Quỹ. Tuy nhiên, do chưa có sự phối hợp liên ngành chặt chẽ và thiếu vắng hoạt động truyền thông nên hoạt động của Quỹ BTTE đối với trẻ KT mới chỉ là hoạt động hỗ trợ nhân đạo mà chưa thực sự là công tác xã hội như vai trò cần phải có. Sự phối hợp liên ngành Can thiệp sớm là một quá trình liên tục từ khâu sàng lọc phát hiện cho tới chẩn đoán, can thiệp và hỗ trợ gia đình, do đó đòi hỏi cần có sự cộng tác chặt chẽ giữa các lĩnh vực khác nhau. Sự cộng tác của nhóm đa chức năng trong sự phối hợp liên ngành sẽ giúp cho trẻ được phát hiện kịp thời, được can thiệp toàn diện, phù hợp và hiệu quả. Trong nghiên cứu này, chúng tôi nhận thấy ba ngành chủ đạo, trực tiếp thực hiện quyền lợi của trẻ KT gồm: Giáo dục, Y tế, và Bảo trợ xã hội hoạt động hầu như tách biệt. Không thấy rõ mối liên hệ chức năng giữa ba ngành mũi nhọn này từ khâu khảo sát, sàng lọc phát hiện, đến khâu can thiệp, thực hiện quyền và chính sách cho trẻ KT. Chưa thực sự hình thành sự điều phối liên ngành Giáo dục, Y tế, Bảo trợ xã hội trong hoạt động CTS; hệ thống phát hiện, báo cáo và thu thập số liệu chưa có sự đồng nhất giữa ba ngành. Tình trạng này cũng được báo cáo trong một số nghiên cứu khác ở trong nước [4-6], [8]. Như vậy, cần phải thiết lập và duy trì một chương trình phối hợp liên ngành trong việc tổ chức cung ứng dịch vụ, xây dựng hệ thống tư vấn và truyền thông tới cộng đồng về lợi ích của CTS cho trẻ KT cùng những chế độ, chính sách liên quan tới trẻ. Những bất cập trong việc cung cấp dịch vụ CTS nêu trên đã ảnh hưởng trực tiếp đến đối tượng thụ hưởng là trẻ khiếm thính và gia đình. Điều này được phản ánh qua kết quả điều tra và phỏng vấn phụ huynh của 353 trẻ KT. 3.2. Thực trạng tiếp cận và sử dụng dịch vụ can thiệp sớm của trẻ khiếm thính Trẻ KT được phát hiện, chẩn đoán, đeo máy và can thiệp muộn nên hiệu quả can thiệp rất hạn chế là những kết quả được ghi nhận trong nghiên cứu của chúng tôi. Có 98% trẻ KT được phát hiện bởi gia đình, chỉ 2% trẻ được phát hiện bởi giáo viên và cán bộ y tế. Tuổi trung bình phát hiện là gần 2 tuổi (22,3 tháng); tuổi trung bình chẩn đoán, đeo máy và can thiệp đều muộn sau 2 tuổi. Khoảng biến thiên của các tuổi này cũng rất rộng, có những trẻ đến 60 tháng tuổi mới được phát hiện, hoặc đến 72 tháng tuổi mới được chẩn đoán, can thiệp. - Không chỉ trung bình các tuổi nghiên cứu rất muộn, mà tỉ lệ tương ứng ở độ tuổi 0 - 12 tháng cũng rất thấp: chỉ có 11% số trẻ được phát hiện, 4,2% được chẩn đoán xác định, 3,1% được đeo máy và 3,4% được trị liệu ngôn ngữ ở độ tuổi này. - Độ tuổi trẻ KT được phát hiện chủ yếu từ 13 - 36 tháng (86,4%); chẩn đoán ban đầu chủ yếu từ 13 - 36 tháng (76,8%); chẩn đoán xác định và đeo máy chủ yếu là 25 - 48 tháng (64,1% và 62,3%); can thiệp chủ yếu quanh tuổi 25 - 36 tháng. Có 33,2% trẻ KT được chẩn đoán ban đầu tại Hải Phòng, 62% tại các BV tuyến Trung ương và 4,8% tại nơi khác. Nhưng chỉ 16,7% trẻ được chẩn đoán xác định tại Hải Phòng, có tới 76,8% trẻ được chẩn đoán tại các BV tuyến Trung ương, và 6,5% tại nơi khác. Hạn chế của hệ thống cung cấp dịch vụ cả về số lượng và SỐ 37 - Tháng 3+4/2017 Website: yhoccongdong.vn 163 2017JOURNAL OF COMMUNITY MEDICINE chất lượng đã khiến nhiều trẻ KT không có được chẩn đoán xác định trong lần đi khám đầu tiên, gia đình không nhận được sự tư vấn hợp lý tiếp theo, thậm chí có những trẻ bị bỏ sót chẩn đoán. Phân tích sâu hơn ta thấy, khi không có dịch vụ sàng lọc thính lực sơ sinh thì việc phát hiện nghe kém chủ yếu do gia đình; với hiểu biết và sự quan tâm của phụ huynh còn hạn chế nên trẻ thường bị chẩn đoán muộn và bỏ qua mất giai đoạn tốt nhất để phát triển ngôn ngữ. Đây cũng là thực trạng của trẻ KT gặp ở 33 tỉnh/thành trên cả nước trong nghiên cứu của Trần Thị Thiệp [10], trong một số nghiên cứu khác ở trong nước [4], và ở các nước đang phát triển [11-14]. Trong tổng số 353 trẻ KT, có 191 trẻ (54,1 %) không được đeo máy trợ thính, không được nhận bất cứ sự can thiệp nào và có 162 trẻ (45,9%) được đeo máy. Trong 162 trẻ này, chỉ có 20,4 % số trẻ được cả GV và gia đình cùng kết hợp trị liệu, 16 % hoàn toàn do GV can thiệp; còn lại phần lớn (63,6%) gia đình phải tự xoay xở với vấn đề khiếm thính của con mình. Như vậy tỉ lệ trẻ vừa được hưởng dịch vụ trị liệu ngôn ngữ, vừa nhận được sự quan tâm sát sao của gia đình trong quá trình can thiệp là không nhiều. Số trẻ có mức độ nghe kém sâu là 270/353 trẻ (76,5%) nhưng chỉ có 11 trẻ được cấy điện cực ốc tai (3,1%). Ngoài ra, các dịch vụ hỗ trợ và chăm sóc thính học trong quá trình đeo máy chưa được các hãng máy trợ thính thực hiện tốt dẫn đến hiệu quả đeo máy bị hạn chế, 52 (32,1%) trẻ đã bỏ đeo máy sau một thời gian sử dụng. Như vậy, cơ cấu, phân bố nhân lực chưa hợp lý, thiếu cơ sở vật chất kỹ thuật, thiếu sự quan tâm đầu tư phát triển là những yếu tố quan trọng nổi trội ảnh hưởng đến khả năng cung ứng của các cơ sở trong hệ thống cung cấp dịch vụ CTS tại Hải Phòng. Bên cạnh đó, sự phối hợp liên ngành chưa chặt chẽ cũng như nhận thức hạn chế của cộng đồng, điều kiện kinh tế của người dân còn khó khăn...cũng là những yếu tố quan trọng ảnh hưởng đến chất lượng tổ chức cung ứng dịch vụ của các cơ sở và thực trạng phát hiện, CTS của trẻ KT. Tổng hợp các kết quả nghiên cứu đã cho thấy thực trạng hệ thống cung ứng dịch vụ CTS cho trẻ KT tại Hải Phòng tồn tại nhiều sự bất cập ở cả phía cung cấp và người sử dụng dịch vụ. Trong đó, những yếu tố từ phía người sử dụng dịch vụ là rất khó cải thiện. Điều này nhấn mạnh sự cần thiết thực hiện những giải pháp can thiệp hệ thống. Đó là việc triển khai thực hiện chương trình phát hiện và CTS cho trẻ KT có sự phối hợp liên ngành chặt chẽ với nhiều hoạt động mang tính thống nhất và toàn diện nhằm tăng cường hệ thống cung ứng dịch vụ và cải thiện thực trạng phát hiện, CTS của trẻ KT. Đồng thời cần chú trọng công tác truyền thông nâng cao nhận thức cộng đồng cũng như cần có chính sách xã hội hỗ trợ cho trẻ KT có hoàn cảnh khó khăn để có thể nâng cao hiệu quả phòng và điều trị bệnh. IV. KẾT LUẬN Nghiên cứu thực trạng hệ thống cung ứng dịch vụ can thiệp sớm cho trẻ khiếm thính tại Hải Phòng năm 2012 cho thấy những tồn tại ở cả phía cung cấp và người sử dụng dịch vụ: Vẫn còn tình trạng bất cập giữa khả năng cung ứng của các cơ sở cung cấp dịch vụ về cả cơ sở vật chất, trang thiết bị và nhân lực, sự phối hợp liên ngành cũng như hạn chế về nhận thức của cộng đồng với nhu cầu được phát hiện sớm, can thiệp sớm của trẻ khiếm thính. Hầu hết (98%) trẻ khiếm thính được phát hiện bởi gia đình và đa số được chẩn đoán xác định tại các bệnh viện tuyến Trung ương (76,8%). Trẻ khiếm thính được phát hiện, chẩn đoán và can thiệp rất muộn (tuổi tương ứng 22,3; 34; và 32,5 tháng), do đó hiệu quả can thiệp bị hạn chế. Có tới 63,6% gia đình phải tự xoay xở với vấn đề khiếm thính của con em mình. Dữ liệu nghiên cứu cho thấy sự cần thiết thực hiện những giải pháp can thiệp để tăng cường hệ thống cung cấp dịch vụ nhằm giúp cho trẻ khiếm thính được phát hiện sớm, can thiệp kịp thời và phù hợp. 1. Nguyễn Thị Hoàng Yến (2007). Đại cương về giáo dục trẻ khiếm thính, Nhà xuất bản Đại học Sư phạm, Hà Nội. 2. WHO (2010). Newborn and infant hearing screening: current issues and guiding principles for action, WHO press, Geneve. 3. Nguyễn Thị Hoàng Yến (2012). Giáo dục đặc biệt và những thuật ngữ cơ bản, Nhà xuất bản Đại học Sư phạm, Hà Nội. 4. Đặng Thị Mỹ Phương (2010). Thực trạng công tác Can thiệp sớm cho trẻ khiếm thính tại một số trường chuyên biệt TPHCM, Đề tài khoa học cấp cơ sở, Trường Đại học Sư phạm TP.HCM. 5. Bộ Giáo dục và Đào tạo (2011). Chính sách, chiến lược và kế hoạch phát triển giáo dục hòa nhập ở Việt Nam. 6. Nguyễn Đức Hữu (2014). Thực trạng và định hướng phát triển giáo dục trẻ khuyết tật ở Việt Nam giai đoạn 2015 -2020. Tạp chí giáo dục số đặc biệt, 8/2014, 2-6. TÀI LIỆU THAM KHẢO: V IỆN SỨ C K HỎE CỘNG ĐỒ NG SỐ 37- Tháng 3+4/2017 Website: yhoccongdong.vn164 NGHIÊN CỨU KHOA HỌC 7. Nguyễn Văn Lê và cộng sự (2012). Báo cáo nghiên cứu về năng lực nguồn nhân lực cho can thiệp sớm giáo dục trẻ khuyết tật Việt Nam, Hà Nội. 8. UNICEF và Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội (2011). Nghiên cứu định tính về trẻ khuyết tật tại An Giang và Đồng Nai: Kiến thức - Thái độ - Thực hành, Báo cáo cho UNCEF Việt Nam. 9. Karl R. White (2003). The current status of EHDI programs in the United States. Mental retardation and developmental disabilities, 9, 79–88. 10. Trần Thị Thiệp (2004). Một số biện pháp tổ chức thực hiện can thiệp sớm cho trẻ khiếm thính, Luận văn thạc sỹ Khoa học Quản lý Giáo dục, Đại học Sư phạm Hà Nội. 11. Fortnum H và Davis A (1997). Epidemiology of permanent childhood hearing impairment in Trent Region, 1985- 1993. Br J Audiol, 72 (1), 5-11. 12. Jafari Z, Malayeri S và Ashayeri H (2007). The ages of suspicion, diagnosis, amplification, and intervention in deaf children. Int J Pediatr Otorhinolaryngol, 71 (1), 35-40. 13. Ozcebe E, Sevinc S và Belgin E (2005). The ages of suspicion, identification, amplification and intervention in children with hearing loss. Int J Pediatr Otorhinolaryngol 69 (8), 1081-1087. 14. Robertson C, Aldridge S, Jarman F et al (1995). Late diagnosis of congenital sensorineural hearing impairment: why are detection methods failing. Arch Dis Child, 72 (1), 11-15.
File đính kèm:
thuc_trang_kha_nang_cung_ung_cua_cac_co_so_cung_cap_dich_vu.pdf

