Nghiên cứu xác định hệ số phát thải các chất khí ô nhiễm từ hoạt động đốt trấu trong phòng thí nghiệm

Tóm tắt

Trấu là lớp vỏ ngoài của hạt lúa và được tách ra trong quá trình xay xát và được xem là nguồn nhiên liệu được

sử dụng phổ biến để nấu ăn tại các vùng nông thôn. Trấu không phát sinh liên tục mà tập trung cao điểm vào

các vụ thu hoạch lúa. Chính vì vậy, lượng trấu dư thừa trở thành nguồn rác thải phải xử lý. Hiện nay phương

pháp phổ biến để xử lý trấu vẫn là đốt đống. Quá trình này sản sinh ra bụi và các chất thải góp phần gây ô nhiễm

môi trường và tác động đến sức khoẻ con người. Với mục tiêu xây dựng hệ số phát thải của các chất thải từ hoạt

động đốt trấu, phục vụ cho công tác kiểm kê, đánh giá mức độ phát thải, thí nghiệm mô phỏng hoạt động đốt hở

trấu đã được thực hiện trong quy mô phòng thí nghiệm. Nghiên cứu đã sử dụng hệ thống tháp đốt và tiến hành

đo đạc nồng độ các chất khí ô nhiễm dựa trên các giai đoạn thường xảy ra trong quá trình đốt trấu bao gồm

đánh lửa, cháy âm ỉ và suy tàn. Trong suốt quá trình thực hiện thí nghiệm, máy Testo 350-XL được dùng để

đo CO2, CO, NO, NO2 và Sibata Model GT-331 được dùng để xác định hàm lượng bụi phát sinh theo các giai

đoạn khác nhau của quá trình đốt. Dựa vào nồng độ phát thải, hệ số phát thải của các chất CO, CO2, NO2, SO2

và TSP đã được tính toán. Kết quả lần lượt là 113,84–120,66 g/kg; 908,715–936,562 g/kg; 0,0125–0,014 g/kg;

0,038–0,118 g/kg và 1,818–2,435 g/kg. Hệ số phát thải này là cơ sở để so sánh mức độ phát thải giữa việc thải

bỏ trấu bằng phương pháp đốt với các phương pháp chuyển trấu thành năng lượng khác nhau phục vụ cho việc

ra quyết định nhằm tăng tỷ lệ sử dụng trấu tại địa phương

pdf 9 trang phuongnguyen 11040
Bạn đang xem tài liệu "Nghiên cứu xác định hệ số phát thải các chất khí ô nhiễm từ hoạt động đốt trấu trong phòng thí nghiệm", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên

Tóm tắt nội dung tài liệu: Nghiên cứu xác định hệ số phát thải các chất khí ô nhiễm từ hoạt động đốt trấu trong phòng thí nghiệm

Nghiên cứu xác định hệ số phát thải các chất khí ô nhiễm từ hoạt động đốt trấu trong phòng thí nghiệm
 Tạp chí Khoa học Công nghệ Xây dựng NUCE 2019. 13 (2V): 116–124
 NGHIÊN CỨU XÁC ĐỊNH HỆ SỐ PHÁT THẢI CÁC CHẤT KHÍ Ô
NHIỄM TỪ HOẠT ĐỘNG ĐỐT TRẤU TRONG PHÒNG THÍ NGHIỆM
 Phạm Thị Mai Thảoa,∗
 aKhoa Môi trường, Trường Đại học Tài nguyên và Môi trường Hà Nội,
 41A đường Phú Diễn, Bắc Từ Liêm, Hà Nội, Việt Nam
 Nhận ngày 17/05/2019, Sửa xong 30/05/2019, Chấp nhận đăng 30/05/2019
Tóm tắt
Trấu là lớp vỏ ngoài của hạt lúa và được tách ra trong quá trình xay xát và được xem là nguồn nhiên liệu được
sử dụng phổ biến để nấu ăn tại các vùng nông thôn. Trấu không phát sinh liên tục mà tập trung cao điểm vào
các vụ thu hoạch lúa. Chính vì vậy, lượng trấu dư thừa trở thành nguồn rác thải phải xử lý. Hiện nay phương
pháp phổ biến để xử lý trấu vẫn là đốt đống. Quá trình này sản sinh ra bụi và các chất thải góp phần gây ô nhiễm
môi trường và tác động đến sức khoẻ con người. Với mục tiêu xây dựng hệ số phát thải của các chất thải từ hoạt
động đốt trấu, phục vụ cho công tác kiểm kê, đánh giá mức độ phát thải, thí nghiệm mô phỏng hoạt động đốt hở
trấu đã được thực hiện trong quy mô phòng thí nghiệm. Nghiên cứu đã sử dụng hệ thống tháp đốt và tiến hành
đo đạc nồng độ các chất khí ô nhiễm dựa trên các giai đoạn thường xảy ra trong quá trình đốt trấu bao gồm
đánh lửa, cháy âm ỉ và suy tàn. Trong suốt quá trình thực hiện thí nghiệm, máy Testo 350-XL được dùng để
đo CO2, CO, NO, NO2 và Sibata Model GT-331 được dùng để xác định hàm lượng bụi phát sinh theo các giai
đoạn khác nhau của quá trình đốt. Dựa vào nồng độ phát thải, hệ số phát thải của các chất CO, CO2, NO2, SO2
và TSP đã được tính toán. Kết quả lần lượt là 113,84–120,66 g/kg; 908,715–936,562 g/kg; 0,0125–0,014 g/kg;
0,038–0,118 g/kg và 1,818–2,435 g/kg. Hệ số phát thải này là cơ sở để so sánh mức độ phát thải giữa việc thải
bỏ trấu bằng phương pháp đốt với các phương pháp chuyển trấu thành năng lượng khác nhau phục vụ cho việc
ra quyết định nhằm tăng tỷ lệ sử dụng trấu tại địa phương.
Từ khoá: hệ số phát thải; phòng thí nghiệm; trấu; các chất khí ô nhiễm.
RESEARCH ON DETERMINATION OF AIR POLLUTANT EMISSION FACTORS FROM RICE HUSK
BURNING IN LABORATORY
Abstract
Rice husk is the outer layer of rice grain and is separated during milling. Rice husk is not continuously gen-
erated but concentrates on rice harvests. Therefore, excess rice husk becomes a waste source to be treated.
Currently, the common method for handling rice husk is still pile burning. This process produces dust and air
pollutants that contribute to environmental pollution and impact on human health. To build emission factors of
air pollutants from rice husk burning, simulative experiments of rice husk open burning has been carried out in
the laboratory scale by using a burning tower system. During the experiments, the Testo 350-XL was used to
measure CO2, CO, NO, NO2 and Sibata Model GT-331 was used to determine TSP. Based on the emission con-
centration, the emission factors of CO, CO2, NO2, SO2 and TSP were 113.84–120.66 g/kg, 908,715–936,562
g/kg; 0.0125–0.014 g/kg; 0.038–0.118 g/kg and 1,818–2,435 g/kg, respectively. These emission factors are the
basis to compare the emission level between rice husk disposal by burning with other utilization methods to
change rice husk into different energy. They are also used to make decisions to increase the rice husk using rate.
Keywords: emission factors; laboratory; rice husk; air pollutants.
 https://doi.org/10.31814/stce.nuce2019-13(2V)-12 
c 2019 Trường Đại học Xây dựng (NUCE)
 ∗Tác giả chính. Địa chỉ e-mail: ptmthao@hunre.edu.vn (Thảo, P. T. M.)
 116
 Thảo, P. T. M. / Tạp chí Khoa học Công nghệ Xây dựng
1. Đặt vấn đề
 Trấu là một trong những phụ phẩm chính của quá trình sản xuất gạo. Kết quả phỏng vấn chủ một
số nhà máy xay xát tại thành phố Cần Thơ và tỉnh An Giang cho thấy tỷ lệ trấu chiếm khoảng 20%
trọng lượng lúa, đây cũng là hệ số được sử dụng để ước tính lượng trấu phát sinh tại các quốc gia có
sản xuất lúa gạo [1–3]. Hiện nay, trấu được dùng để sấy lúa, sản xuất củi trấu, bán cho các lò gạch,
sử dụng trong đun nấu tại các cơ sở tiểu thủ công nghiệp và hộ gia đình... Tuy nhiên, lượng sử dụng
này khá nhỏ so với lượng phát sinh hàng năm đặc biệt là vùng đồng bằng sông Cửu Long [4]. Thành
phần nguyên tố chính của trấu gồm có C (65,13%), N (1,87%), O (28,51%) và Si (4,48%) [5]. Do đó
khi đốt trấu làm phát sinh khói, bụi và các chất khí góp phần gây ô nhiễm môi trường không khí và
sức khoẻ con người đặc biệt khi hầu hết các vị trí đốt nằm cạnh nhà máy xay xát trong khu cân cư.
Nhóm chất chính gây ô nhiễm không khí từ hoạt động đốt hở trấu gồm có: CO, NOx, SiO2, NMHC
(hydrocacbon không có metan), VOCs (các hợp chất hữu cơ dễ bay hơi), TSP (bụi tổng), PM10, PM2,5.
Các nghiên cứu cho thấy khi đốt sinh khối, có đến 90% các bon được giải phóng vào khí quyển tạo
thành CO và CO2, ít hơn 5% các bon được giải phóng tồn tại trong các hạt bụi [6,7]. Ngoài các chất
thải trên, khí polycyclic aromatic hydrocarbons (PAHs) cũng được phát hiện trong quá trình đốt sinh
khối [5–10]. Myanma, Thái Lan, Campuchia và Việt Nam là những quốc gia đóng góp lượng phát
thải nhiều nhất từ quá trình đốt sinh khối [11, 12].
 Hệ số phát thải (Emission Factor – EF) là một dữ liệu rất hiệu quả để ước tính mức độ phát thải
các chất ô nhiễm không khí và đang được sử dụng rộng rãi phục vụ công tác kiểm kê phát thải ở nhiều
nước trên thế giới. Tại Mỹ việc xây dựng hệ số phát thải đã được nghiên cứu và áp dụng từ rất sớm
với bộ tài liệu AP-42 [13]. Đến nay bộ tài liệu AP - 42 vẫn tiếp tục được cập nhật, bổ sung và được
sử dụng như một tài liệu chính thống về thông tin hệ số phát thải. Năm 1993, Tổ chức Y tế thế giới
(WHO) cũng đã xuất bản bộ tài liệu “Đánh giá nguồn ô nhiễm đất, nước, không khí” [14]. Tài liệu này
bao gồm các số liệu về hệ số phát thải ô nhiễm từ các hoạt động sản xuất khác nhau và hướng dẫn thực
hiện kiểm kê nguồn thải. Các hệ số phát thải này được sử dụng rộng rãi đến nay mà chưa được cập
nhật. Năm 2006, Uỷ ban Liên chính phủ về Biến đổi khí hậu (IPCC) cũng đã ban hành một bộ tài liệu
hướng dẫn về phương pháp tính mức độ phát thải từ hoạt động đốt hở rác thải [15]. Năm 2009, Cục
bảo vệ môi trường châu Âu (EEA) ban hành sách hướng dẫn kiểm kê phát thải chất ô nhiễm không
khí. Phiên bản mới nhất hiện nay được cập nhật vào năm 2016 [16]. Tại Châu Á, hiện nay hầu hết
các nước đều chưa có bộ hệ số phát thải riêng, đặc biệt trong lĩnh vực đốt phụ phẩm nông nghiệp. Tại
Việt Nam, đã có một số nghiên cứu xây dựng hệ số phát thải do đốt hở rơm rạ, tuy nhiên hệ số phát
thải liên quan đến đốt trấu vẫn chưa được nghiên cứu mặc dù hoạt động này còn diễn ra phổ biến đặc
biệt tại khu vực Đồng bằng sông Cửu Long [17–19]. Thêm vào đó, việc sử dụng EF của nước khác
vào Việt Nam để thực hiện kiểm kê phát thải do hoạt động đốt trấu có thể gây ra sai số. Nguyên nhân
do hệ số phát thải ở các nước khác nhau phụ thuộc vào trình độ công nghệ, đặc điểm môi trường, đặc
điểm nguyên, nhiên liệu đốt... Chính vì vậy việc xây dựng hệ số phát thải trong điều kiện của Việt
Nam là rất cần thiết. Trong nghiên cứu này, hệ số phát thải của các chất CO, CO2, NO2, SO2, TSP từ
đốt trấu được xác định ở quy mô trong phòng thí nghiệm. Các chất thải khác như PM10, PM2,5, VOCs,
PAH sẽ được trình bày trong một nghiên cứu khác trong mối liên hệ giữa tác động của các chất thải
phát sinh đến sức khoẻ.
2. Phương pháp nghiên cứu
2.1. Phương pháp bố trí thí nghiệm đốt
 117
 Thảo, P. T. M. / Tạp chí Khoa học Công nghệ Xây dựng
 Trong nghiên cứu này hệ số phát thải các chất
ô nhiễm từ hoạt động đốt trấu được thực hiện dựa
vào phương pháp mô phỏng hoạt động đốt ở quy
mô phòng thí nghiệm. Đây là phương pháp tiếp
cận mô phỏng hoạt động đốt trong điều kiện có
kiểm soát [20, 21]. Thí nghiệm sử dụng hệ thống
tháp đốt được thiết kế như Hình1 và được thực
hiện tại phòng thí nghiệm Trung tâm nghiên cứu
và phát triển (R&D), Viện Khoa học và Công nghệ
môi trường, Trường Đại học Bách Khoa Hà Nội.
Hệ thống tháp đốt dùng để đốt mẫu trấu và vị trí
thu khí thải được thiết kế phù hợp nhằm hạn chế
các tác động của các yếu tố ngoại vi đến nhiệt độ
cháy và làm loãng dòng khí. Tháp đốt có chiều cao
4,28 m, cửa lấy mẫu có đường kính d = 110 mm,
kích thước đạt đủ để đưa cùng lúc các đầu dò như
đầu dò nhiệt độ, ống pitot và đầu dò lấy mẫu. Hệ
thống có bộ phận vít nâng khoảng 50 mm nhằm
đảm bảo cung cấp đủ lượng không khí phục vụ
cho quá trình cháy.
 Thí nghiệm này tiến hành dựa trên các giai
đoạn thường xảy ra trong quá trình đốt bao gồm
gia nhiệt và cháy âm ỉ. Sau khi đưa vào tháp đốt, Hình 1. Hệ thống thực tế chụp hút thực hiện đốt
 trong phòng thí nghiệm
trấu trải qua quá trình gia nhiệt và bắt đầu chuyển
sang giai đoạn cháy, lúc này bụi, khí và các chất
bay hơi trong khí thải sẽ được giải phóng. Sau quá trình cháy kết thúc, lượng nhiệt trong tro trấu còn
cao nhưng lượng khí bắt đầu giảm dần. Mẫu trấu của giống lúa được trồng phổ biến (IR504) được thu
thập tại 3 nhà máy xay xát khác nhau trên địa bàn tỉnh An Giang và Cần Thơ. Các mẫu trấu này có độ
ẩm 14%, đây là yêu cầu ẩm độ của lúa trước khi được xay xát. Trước mỗi lần đốt, 3 mẫu trấu tại thu
được tại 3 nhà máy xay xát được trộn đều và cân để xác định khối lượng ban đầu (khoảng 2kg/mẫu).
Sau khi lắp đặt và hiệu chỉnh thiết bị, tiến hành đưa đầu dò của thiết bị sao cho hướng thẳng góc so
với phương chuyển động của dòng khí vào cửa lấy mẫu. Khói sinh ra sẽ đi theo đường ống khói thoát
ra ngoài. Việc đo đạc được thực hiện khoảng 5-10 phút/lần. Thiết bị đo nhanh dùng trong nghiên
cứu này gồm Testo 350-XL, đây là thiết bị đo nhanh khí thải xách tay đa năng. Testo 350-XL chuẩn
có thể đo O2, CO, NO, NO2. Ngoài ra, ta có thể thêm vào các đầu đo các chất khí khác như: CxHy,
NOlow, COlow, SO2 hoặc CO2 bằng tia hồng ngoại. Dải đo của máy cho nồng độ của CO, NO2, SO2
lần lượt là 0 – 10.000 ppm, 0 – 500 ppm, 0 – 5.000 ppm với độ chính xác ±5% của giá trị đo. Testo
350-XL còn có thể được sử dụng độc lập như một thiết bị cầm tay đo áp suất chênh lệch, nhiệt độ, độ
ẩm, vận tốc luồng khí... Ngoài ra máy đo và đếm bụi Sibata Model GT-331 (Nhật Bản) cũng được sử
dụng để xác định hàm lượng bụi phát sinh. Thiết bị này cung cấp các phép đo nhanh về nồng độ bụi
PM1, PM2,5, PM7, PM10 và TSP cùng một thời điểm. Trong nghiên cứu này, thí nghiệm đốt được lập
lại 3 lần.
2.2. Phương pháp xác định hệ số phát thải
 Hệ số phát thải của một chất khí gây ô nhiễm cụ thể đại diện cho lượng khí đó phát thải trên một
đơn vị trọng lượng của nhiên liệu đốt [22]. Hệ số phát thải của các chất khí ô nhiễm được tính toán
 118
 Thảo, P. T. M. / Tạp chí Khoa học Công nghệ Xây dựng
theo công thức được phát triển bởi Guoliang và cs. [23].
 - Đối với khí, hệ số phát thải (EFi) được tính theo công thức:
 −3 Z t f
 10 wi
 EFi = AsuCi dt (1)
 m f d t0 22, 4
trong đó EFi là hệ số phát thải của chất i (g/kg); m f d là khối lượng mẫu được sử dụng trong thí nghiệm
đốt (kg); t0 là thời gian bắt đầu của thí nghiệm đốt (phút); t f là thời gian kết thúc của thí nghiệm đốt
 2
(phút); As diện tích ống khói (m ); u là tốc độ khí trung bình (m/phút); Ci là nồng độ của chất i
 3
(mg/m ); wi là khối lượng phân tử của chất i.
 - Đối với bụi, hệ số phát thải (EFi) được tính theo công thức:
 1 mk,i Ti
 EFi = Asu η (2)
 m f d V0 Ts
trong đó EFi là hệ số phát thải của bụi (g/kg); mki là khối lượng bụi trên giấy lọc sau khi lấy mẫu (kg);
 3
V0 là lưu lượng khí (m /phút); η là tỷ lệ sol khí trong bụi (%) – ηTSP = 100%; Ti là nhiệt độ không khí
 ◦ ◦
xung quanh tuyệt đối ( C); Ts là nhiệt độ trong ống khói tuyệt đối ( C).
3. Kết quả và thảo luận
3.1. Nồng độ các chất khí ô nhiễm phát sinh từ hoạt động đốt trấu trong phòng thí nghiệm
 Quá trình đo đạc nhằm xác định nồng độ các chất khí ô nhiễm được tiến hành theo 4 giai đoạn:
Trước khi đốt/gia nhiệt; Giai đoạn 1 (sau đốt 30’ và sau đốt 45’); Giai đoạn 2 (sau đốt 1h15’ và sau
đốt 1h30’); Kết thúc đốt.
 Hình2–5 biểu diễn sự thay đổi nồng độ các chất ô nhiễm theo thời gian đốt và đặc điểm của quá
trình cháy, nồng độ các chất khí ô nhiễm có xu hướng đạt cực đại ở thời điểm sau đốt 45 phút. Nồng
độ CO, CO2, NO2, SO2 giữa các mẫu không có sự khác biệt đáng kể, cụ thể là:
 - Khí CO: Nồng độ CO của mẫu trấu M1 có giá trị là 1.271.100 µg/m3. Đối với mẫu trấu M2,
nồng độ CO sau 45’ đốt trấu đạt giá trị 1.332.660 µg/m3. Giá trị nồng độ của CO đối với mẫu M3 là
1.227.780 µg/m3.
 - Khí CO2: Sau 45’ tiến hành thí nghiệm, nồng độ CO2 tại mẫu M1 cao nhất với giá trị là 8.449.814
 3
µg/m , tăng 2,056 lần so với thời điểm đốt sau 30’. Nồng độ CO2 đo được khi tiến hành thí nghiệm
trên mẫu M2 sau 45’ là 8.386.309 µg/m3, tăng 2,07 lần so với thời điểm đốt sau 30’. Mẫu M3 đạt giá
 3
trị nồng độ CO2 cực đại với giá trị là 8.322.804 µg/m tuy cao gấp 2,086 lần so với nồng độ đo ở thời
điểm sau khi đốt 30’ nhưng thấp hơn so với nồng độ CO2 phát thải ở hai thí nghiệm còn lại.
 - Khí NO2: nồng độ NO2 trong toàn bộ quá trình thực hiện thí nghiệm trên các mẫu trấu đều nằm
trong giới hạn cho phép của QCVN 05:2013/BTNMT [24]. Nồng độ NO2 có giá trị cực đại sau 45’
đốt trấu là 102,084 µg/m3 khi tiến hành thí nghiệm trên mẫu M1, cao gấp 4,8 lần so với nồng độ môi
trường nền và tăng 44,8% so với nồng độ CO2 tại thời điểm sau đốt 30’. Nồng độ NO2 của mẫu M2 ở
 3
cùng thời điểm có giá trị là 96,632 µg/m , cao hơn so nồng độ NO2 trước khi đốt trấu 4,3 lần. Ở mẫu
 3
M3, nồng độ NO2 đo được lúc này là 91,368 µg/m , tăng 1,78 lần so với thời điểm đo sau đốt 30’.
 - Khí SO2: SO2 phát sinh cao nhất trong quá trình đốt trấu là tại thời điểm sau đốt 45’. Tại thời
 3
điểm này, nồng độ SO2 của mẫu M1 có giá trị là 189,82 µg/m , cao hơn so với nồng độ nền 2,3 lần
 3
và tăng so với thời điểm trước đó 24,25%. Đối với mẫu M2, nồng độ SO2 đo được là 199,64 µg/m ,
cao hơn so với thời điểm đốt trấu được 30’ 1,47 lần. SO2 đo được khi thí nghiệm trên mẫu M3 tại thời
 119
 Thảo, P. T. M. / Tạp chí Khoa học Công nghệ Xây dựng
 Hình 2. Diễn biến nồng độ CO Hình 3. Diễn biến nồng độ CO2
 Hình 4. Diễn biến nồng độ NO2 Hình 5. Diễn biến nồng độ SO2
 3
điểm sau đốt 45’ có giá trị nồng độ là 210,386 µg/m , tăng 77,26% so với nồng độ SO2 đo tại thời
điểm sau đốt 30’ và cao hơn nồng độ nền 2,7 lần.
 - Bụi TSP: Nồng độ TSP trong không khí trước khi tiến hành thí nghiệm nằm trong khoảng 110,7
÷ 122,6 µg/m3. Tuy nhiên, bụi phát sinh cao kể từ bắt đầu đốt trấu. Nồng độ TSP tăng mạnh và đạt
giá trị cao nhất tại thời điểm sau đốt 45’. TSP của mẫu M1 tại lúc này có giá trị tăng 54,14% so với
nồng độ môi trường trước khi có hoạt động đốt và cao hơn quy chuẩn cho phép 34,37 lần. Sự khác
biệt nồng độ TSP giữa các mẫu thí nghiệm cho cho thấy TSP phụ thuộc rất nhiều vào điều kiện cháy
và quá trình cấp nhiên liệu. Khi thực hiện thí nghiệm đốt mẫu M3, tác giả đã có kinh nghiệm trong
việc cấp nhiên liệu liên tục và đều tay nên quá trình cháy diễn ra liên tục, không khi gián đoạn chuyển
qua trạng thái cháy âm ỉ. Chính vì vậy nồng độ TSP trong mẫu M3 nhỏ hơn giá thị đo được từ thí
nghiệm đốt mẫu M1, 2. Vì vậy, việc mô phỏng quá trình đốt tự nhiên trong phòng thí nghiệm không
thể giống hoàn toàn quá trình đốt tự nhiên ở nông thôn, trong đó hai yếu tố dẫn đến kết quả không
chính xác theo đúng thực tế là ảnh hưởng của tốc độ gió và đặc điểm của đám cháy (bao gồm hình
thức cấp nhiên liệu và thể tích đống trấu được đốt. Kết quả nghiên cứu này có thể áp dụng để ước tính
mức độ phát thải khi đốt trong điều kiện lặng gió và lượng trấu được đốt với quy mô nhỏ. Đây cũng là
đối tượng nghiên cứu mà nghiên cứu đặt mục tiêu hướng đến đó là xác định hệ số phát thải các chất ô
nhiễm từ hoạt động đốt trấu ở các nhà máy xay xát có quy mô nhỏ.
 120
 Thảo, P. T. M. / Tạp chí Khoa học Công nghệ Xây dựng
 Hình 6. Diễn biến nồng độ TSP
3.2. Hệ số phát thải các chất khí ô nhiễm từ hoạt động đốt trấu trong phòng thí nghiệm
 Hệ số phát thải của các chất khí ô nhiễm phát sinh từ hoạt động đốt trấu trong phòng thí nghiệm
được tính toán theo công thức (1) và (2). Kết quả được thể hiện tại Bảng1.
 Bảng 1. Hệ số phát thải các chất khí ô nhiễm từ hoạt động đốt trấu trong phòng thí nghiệm (g/kg)
 Kí hiệu EF (g/kg)
 mẫu CO CO2 NO2 SO2 TSP
 M1 113,84 908,715 0,01403 0,0378 1,818
 M2 116,47 922,621 0,01315 0,1181 2,435
 M3 120,66 936,562 0,01245 0,0408 2,083
 Kết quả 116,99 ± 2,81 922,63 ± 11,37 0,0132 ± 0,00065 0,066 ± 0,037 2,11 ± 0,25
 thống kê
 Từ kết quả trên cho thấy, hệ số phát thải của CO dao động trong khoảng từ 113,84 ÷ 120,66 g/kg.
Hệ số phát thải của CO2 trong khoảng 908,715 ÷ 936,562 g/kg. Hệ số phát thải của NO2 và SO2 lần
lượt nằm trong khoảng 0,0125 ÷ 0,014 g/kg và 0,038 ÷ 0,118 g/kg, giá trị thấp như vậy do hàm lượng
S và N trong trấu thấp. Đối với bụi, hệ số phát thải nằm trong khoảng 1,818 ÷ 2,435 g/kg.
3.3. So sánh với các nghiên cứu khác
 Hệ số phát thải của các chất khí ô nhiễm từ hoạt động đốt trấu theo tìm hiểu của tác giả vẫn
chưa được công bố rộng rãi trong các nghiên cứu trước đây. Kết quả nghiên cứu này được so sánh với
nghiên cứu sử dụng cùng loại nhiên liệu (trấu) của Irfan và cs. [21] (Bảng2).
 Bảng 2. So sánh với nghiên cứu của Irfan và cs.
 EF(g/kg) CO SO2 NO2
 Kết quả nghiên cứu 116,99 ± 2,81 0,013 ± 0,00065 0,066 ± 0,037
 Irfan và cs. [21] 14,05 ± 0,18 0,11 ± 0,03 0,19 ± 0,01
 121
 Thảo, P. T. M. / Tạp chí Khoa học Công nghệ Xây dựng
 Bảng2 cho thấy hệ số phát thải của CO trong nghiên cứu này cao hơn 8,33 lần so với nghiên cứu
của Irfan và cs. [21]. Trong khi đó, hệ số phát thải của SO2 và NO2 có giá trị thấp hơn lần lượt 2,88
lần và 8,46 lần. Sự khác biệt lớn như vậy có thể do các yếu tố liên quan đến quá trình tiến hành thí
nghiệm của hai nghiên cứu này khác nhau như điều kiện thí nghiệm, đặc điểm khí hậu hoặc do thành
phần tính chất hoá học của vỏ trấu khác nhau.
 Bên cạnh đó, nghiên cứu này tiến hành so sánh với các nghiên cứu khác thực hiện trong phòng thí
nghiệm, sử dụng nhiên liệu là rơm (Bảng3).
 Bảng 3. So sánh hệ số phát thải các chất khí ô nhiễm từ đốt hở rơm rạ với kết quả nghiên cứu
 EF (g/kg) CO NO2 SO2 TSP
 Kết quả 116,99 ± 2,81 0,013 ± 0,00065 0,066 ± 0,037 2,11 ± 0,25
 Irfan và cs. [25] 67,98 ± 25,58 0,33 ± 0,17 0,18 ± 0,31 6,28 ± 1,59
 Zhang và cs. [26] 67,98 ± 25,58 3,43 ± 1,08 0,18 ± 0,31 -
 Oanh và cs. [9] 97 ± 8 - - 20 ± 8
 Bảng3 cho thấy hệ số phát thải của CO trong nghiên cứu này cao hơn nhiều so với các nghiên
cứu khác từ 1,2 ± 1,7 lần. Nguyên nhân là do trấu có kích thước hạt nhỏ, độ thoáng khí thấp hơn rơm
rạ, khi đó quá trình cấp khí ôxy cung cấp cho đám cháy ít hơn dẫn đến phát sinh CO cao hơn đặc biệt
trong giai đoạn cháy âm ỉ. Ngược lại, hệ số phát thải của NO2 lại có giá trị thấp hơn, nguyên nhân là
do hàm lượng N trong trấu là 0,44%, trong khi N trong rơm là 0,92% [25]. Bên cạnh đó, hệ số phát
thải bụi tổng TSP cũng thấp hơn, nguyên nhân có thể do độ ẩm của trấu thấp hơn so với rơm (> 50%)
dẫn đến quá trình cháy diễn ra nhanh hơn [9], khi đó bụi tổng phát sinh sẽ thấp hơn.
 Ngoài ra, khi so sánh hệ số phát thải NO2 và SO2 từ đốt hở với các phương pháp sử dụng trấu cho
các mục đích khác nhau [27], Bảng4 cho thấy, hầu hết hệ số phát thải của NO 2 và SO2 phát sinh do
sử dụng trấu cho các mục đích khác nhau đều thấp hơn so việc đốt hở trấu. Trong đó, việc sử dụng
trấu trong sản xuất điện bằng phương pháp đốt trực tiếp trong lò hơi có hệ số phát thải thấp nhất. Kết
quả này là bằng chứng thuyết phục nhất để giúp những người ra quyết định lựa chọn biện pháp sử
dụng trấu thích hợp thay vì phải xử lý như chất thải rắn.
 Bảng 4. So sánh hệ số phát thải của NO2 và SO2 từ đốt hở với các biện pháp sử dụng trấu khác nhau (g/kg)
 Kết quả Phương pháp sử dụng trấu [26]
 EF (g/kg)
 nghiên cứu Nấu ăn và sản xuất gạch Sản xuất điện Sản xuất củi trấu
 NO2 0,45 0,89 0,175 0,156
 SO2 2,22 0,091 0,016 0,715
4. Kết luận
 Nghiên cứu xác định hệ số phát thải các chất khí gây ô nhiễm môi trường không khí từ hoạt động
đốt trấu trong phòng thí nghiệm với hệ số phát thải của CO dao động trong khoảng từ 113,84 ÷ 120,66
g/kg; hệ số phát thải của CO2 trong khoảng 908,715 ÷ 936,562 g/kg. Do hàm lượng S và N trong trấu
thấp nên giá trị hệ số phát thải của NO2 và SO2 thấp, lần lượt nằm trong khoảng 0,0125 ÷ 0,014 g/kg
và 0,038 ÷ 0,118 g/kg. Đối với bụi, hệ số phát thải nằm trong khoảng 1,818 ÷ 2,435 g/kg. Hệ số phát
 122
 Thảo, P. T. M. / Tạp chí Khoa học Công nghệ Xây dựng
thải các chất khí ô nhiễm và TSP phát sinh do đốt trấu từ nghiên cứu này có thể được dùng trong kiểm
kê tổng tải lượng phát sinh khí từ hoạt động đốt trấu hoặc ở điều kiện kín như đốt trấu trong bếp lò
để nấu ăn hoặc dùng trong các lò gạch. Hệ số phát thải này có thể được dùng để so sánh mức độ phát
thải từ hoạt động đốt bỏ trấu với các công nghệ sử dụng trấu khác nhau hiện đang được áp dụng tại
các nước lân cận để làm căn cứ lựa chọn công nghệ sử dụng trấu phù hợp ở Việt Nam thay vì đốt bỏ
như là nguồn rác thải từ ngành công nghiệp sản xuất lúa gạo.
 Dựa vào những giới hạn của việc xác định hệ số phát thải các chất ô nhiễm do hoạt động đốt trấu
ở quy mô phòng thí nghiệm. Tác giả đề xuất các nghiên cứu tiếp theo nên thực hiện thí nghiệm đốt
ngoài hiện trường. Khi đó hệ số phát thải thu được sẽ phản ánh chính xác so với điều kiện thực tế.
Lời cảm ơn
 Tác giả xin chân thành cảm ơn sự hỗ trợ kinh phí thực hiện nghiên cứu từ đề tài “Nghiên cứu xác
định hệ số phát thải khí nhà kính từ hoạt động đốt hở phụ phẩm nông nghiệp (trấu, rơm rạ) vùng Tây
Nam Bộ” của Bộ Tài nguyên và Môi trường, mã số TNMT.2017.05.18.
Tài liệu tham khảo
 [1] Azat, S., Korobeinyk, A. V., Moustakas, K., Inglezakis, V. J. (2019). Sustainable production of pure silica
 from rice husk waste in Kazakhstan. Journal of Cleaner Production, 217:352–359.
 [2] Shafie, S. M., Mahlia, T. M. I., Masjuki, H. H., Rismanchi, B. (2012). Life cycle assessment (LCA) of
 electricity generation from rice husk in Malaysia. Energy Procedia, 14:499–504.
 [3] Lim, J. S., Manan, Z. A., Alwi, S. R. W., Hashim, H. (2012). A review on utilisation of biomass from rice
 industry as a source of renewable energy. Renewable and Sustainable Energy Reviews, 16(5):3084–3094.
 [4] Pandey, A., Vu, D. Q., Bui, T. P. L., Mai, T. L. A., Jensen, L. S., de Neergaard, A. (2014). Organic matter
 and water management strategies to reduce methane and nitrous oxide emissions from rice paddies in
 Vietnam. Agriculture, Ecosystems & Environment, 196:137–146.
 [5] de Cordoba, M. C. F., Matos, J., Montana,˜ R., Poon, P. S., Lanfredi, S., Praxedes, F. R., Hernández-
 Garrido, J. C., Calvino, J. J., Rodríguez-Aguado, E., Rodríguez-Castellón, E., Conchi, O. A. (2019). Sun-
 light photoactivity of rice husks-derived biogenic silica. Catalysis Today, 328:125–135.
 [6] Zhao, H., Zhang, X., Zhang, S., Chen, W., Tong, D., Xiu, A. (2017). Effects of agricultural biomass
 burning on regional haze in China: a review. Atmosphere, 8(5):88.
 [7] Streets, D. G., Yarber, K. F., Woo, J.-H., Carmichael, G. R. (2003). Biomass burning in Asia: Annual and
 seasonal estimates and atmospheric emissions. Global Biogeochemical Cycles, 17(4).
 [8] Wiedinmyer, C., Quayle, B., Geron, C., Belote, A., McKenzie, D., Zhang, X., O’Neill, S., Wynne, K. K.
 (2006). Estimating emissions from fires in North America for air quality modeling. Atmospheric Envi-
 ronment, 40(19):3419–3432.
 [9] Oanh, N. T. K., Ly, B. T., Tipayarom, D., Manandhar, B. R., Prapat, P., Simpson, C. D., Liu, L.-J. S.
 (2011). Characterization of particulate matter emission from open burning of rice straw. Atmospheric
 Environment, 45(2):493–502.
[10] Vicente, E. D., Alves, C. A. (2018). An overview of particulate emissions from residential biomass
 combustion. Atmospheric Research, 199:159–185.
[11] Yadav, I. C., Devi, N. L., Li, J., Syed, J. H., Zhang, G., Watanabe, H. (2017). Biomass burning in Indo-
 China peninsula and its impacts on regional air quality and global climate change-a review. Environmental
 Pollution, 227:414–427.
[12] Streets, D. G., Yarber, K. F., Woo, J.-H., Carmichael, G. R. (2003). Biomass burning in Asia: Annual and
 seasonal estimates and atmospheric emissions. Global Biogeochemical Cycles, 17(4):10–20.
[13] US.EPA (2018). Inventory of U.S. greenhouse gas emissions and sinks-1990-2004.
[14] WHO (1993). Assessment of sources of air water land pollution, part one rapid inventory. Geneva.
 123
 Thảo, P. T. M. / Tạp chí Khoa học Công nghệ Xây dựng
[15] IPCC (2006). IPCC guidelines for national greenhouse gas inventories. Prepared by the National Green-
 house Gas Inventories Programme, IGES, Japan.
[16] EEA (2016). EMEP/EEA air pollutant emission inventory guidebook 2016. European Union.
[17] Huu, P. T., Dung, N. T. (2012). Emission factor of selected air pollutants from open burning of rice straw.
 Journal of Science and Technology, 50:230–236.
[18] Co, H. X., Dung, N. T., Oanh, N. T. K., Hang, N. T., Phuc, N. H., Le, H. A. (2014). Levels and composition
 of ambient particulate matter at a mountainous rural site in Northern Vietnam. Aerosol and Air Quality
 Research, 14:1917–1928.
[19] Thuy, T. C., Mai, D. T., Dung, N. T. (2018). Xác định mức độ phát thải của một số chất ô nhiễm không
 khí từ quá trình đốt rơm rạ trên đồng ruộng tại Gia Lâm, Hà Nội. Tạp chí Khoa học Nông nghiệp Việt
 Nam, 16:52–160.
[20] Oanh, N. T. K., Tipayarom, A., Bich, T. L., Tipayarom, D., Simpson, C. D., Hardie, D., Liu, L.-J. S.
 (2015). Characterization of gaseous and semi-volatile organic compounds emitted from field burning of
 rice straw. Atmospheric Environment, 119:182–191.
[21] Irfan, M., Riaz, M., Arif, M. S., Shahzad, S. M., Saleem, F., van den Berg, L., Abbas, F. (2014). Esti-
 mation and characterization of gaseous pollutant emissions from agricultural crop residue combustion in
 industrial and household sectors of Pakistan. Atmospheric Environment, 84:189–197.
[22] Andreae, M. O., Merlet, P. (2001). Emission of trace gases and aerosols from biomass burning. Global
 Biogeochemical Cycles, 15(4):955–966.
[23] Guoliang, C., Zhang, X., Sunling, G., Zheng, F. (2008). Investigation on emission factors of particulate
 matter and gaseous pollutants from crop residue burning. Journal of Environmental Sciences, 20(1):
 50–55.
[24] QCVN 05:2013/BTNMT. Quy chuẩn kỹ thuật quốc gia về chất lượng không khí xung quanh.
[25] Irfan, M., Riaz, M., Arif, M. S., Shahzad, S. M., Saleem, F., van den Berg, L., Abbas, F. (2014). Esti-
 mation and characterization of gaseous pollutant emissions from agricultural crop residue combustion in
 industrial and household sectors of Pakistan. Atmospheric Environment, 84:189–197.
[26] Zhang, H., Ye, X., Cheng, T., Chen, J., Yang, X., Wang, L., Zhang, R. (2008). A laboratory study of
 agricultural crop residue combustion in China: Emission factors and emission inventory. Atmospheric
 Environment, 42(36):8432–8441.
[27] Thao, P. T. M. (2010). Strategy for effective utilization of rice husk in Angiang Province, Vietnam. PhD
 Thesis.
 124

File đính kèm:

  • pdfnghien_cuu_xac_dinh_he_so_phat_thai_cac_chat_khi_o_nhiem_tu.pdf