Điều tra nguồn tài nguyên cây thuốc qua tri thức bản địa của đồng bào dân tộc C’tu thuộc xã Bhalee, huyện Tây Giang, tỉnh Quảng Nam

C’tu là một dân tộc thiểu số cư trú khá đông tại xã Bhalee, huyện Tây Giang, tỉnh Quảng Nam, tổng diện tích tự nhiên xã

Bhalee là 7.100 ha. Tây Giang là một huyện miền núi với địa hình cách trở, khó khăn trong đi lại nên người dân nơi đây

sử dụng nguồn thuốc tự chế là chính, việc sử dụng cây thuốc dân gian đã phổ biến từ lâu đời. Để góp phần làm phong phú

thêm kho tàng tri thức về cây thuốc và kinh nghiệm sử dụng thuốc nam ở cộng đồng dân tộc C’tu, chúng tôi đã tiến hành

điều tra và kết quả thu được 83 loài cây thuốc thuộc 81 chi, 48 họ. Tổng các loài được thống kê thuộc 3 ngành thực vật bậc

cao có mạch là ngành Thông đá (Lycopodiophyta), ngành Dương xỉ (Polypodiophyta) và ngành Hạt kín (Angiospermae).

Chúng tôi đã tìm thấy có 4 loài cây thuốc quý hiếm cần phải bảo tồn, hiện có ở khu vực nghiên cứu theo sách đỏ Việt Nam.

pdf 7 trang phuongnguyen 140
Bạn đang xem tài liệu "Điều tra nguồn tài nguyên cây thuốc qua tri thức bản địa của đồng bào dân tộc C’tu thuộc xã Bhalee, huyện Tây Giang, tỉnh Quảng Nam", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên

Tóm tắt nội dung tài liệu: Điều tra nguồn tài nguyên cây thuốc qua tri thức bản địa của đồng bào dân tộc C’tu thuộc xã Bhalee, huyện Tây Giang, tỉnh Quảng Nam

Điều tra nguồn tài nguyên cây thuốc qua tri thức bản địa của đồng bào dân tộc C’tu thuộc xã Bhalee, huyện Tây Giang, tỉnh Quảng Nam
Email: [email protected]
Điều tra nguồn tài nguyên cây thuốc qua tri thức bản địa của đồng bào 
dân tộc C’tu thuộc xã Bhalee, huyện Tây Giang, tỉnh Quảng Nam
Investigating medicinal plant resources through the indigenous knowledge 
of the C’tu ethnic minority in Bhalee commune, Tay Giang district, Quang Nam province
Đỗ Thu Hà*, Đặng Hoàng Đức, Nguyễn Thị Hậu, Lê Thị Nguyệt,
Nguyễn Thị Ngọc Hà, Hà Văn Huân
Do Thu Ha, Dang Hoang Duc, Nguyen Thi Hau, Le Thi Nguyet, 
Nguyen Thi Ngoc Ha, Ha Van Huan
Khoa Dược, Trường Đại học Duy Tân, Đà Nẵng, Việt Nam
Department of Pharmacy, Duy Tan University, Da Nang, Viet Nam
(Ngày nhận bài: 05/09/2019, ngày phản biện xong: 06/12/2019, ngày chấp nhận đăng: 10/01/2020)
Tóm tắt
C’tu là một dân tộc thiểu số cư trú khá đông tại xã Bhalee, huyện Tây Giang, tỉnh Quảng Nam, tổng diện tích tự nhiên xã 
Bhalee là 7.100 ha. Tây Giang là một huyện miền núi với địa hình cách trở, khó khăn trong đi lại nên người dân nơi đây 
sử dụng nguồn thuốc tự chế là chính, việc sử dụng cây thuốc dân gian đã phổ biến từ lâu đời. Để góp phần làm phong phú 
thêm kho tàng tri thức về cây thuốc và kinh nghiệm sử dụng thuốc nam ở cộng đồng dân tộc C’tu, chúng tôi đã tiến hành 
điều tra và kết quả thu được 83 loài cây thuốc thuộc 81 chi, 48 họ. Tổng các loài được thống kê thuộc 3 ngành thực vật bậc 
cao có mạch là ngành Thông đá (Lycopodiophyta), ngành Dương xỉ (Polypodiophyta) và ngành Hạt kín (Angiospermae). 
Chúng tôi đã tìm thấy có 4 loài cây thuốc quý hiếm cần phải bảo tồn, hiện có ở khu vực nghiên cứu theo sách đỏ Việt Nam.
Từ khóa: C’tu, cây thuốc, ngành Thông đá, ngành Dương xỉ, ngành Hạt kín.
Abstract
C’tu is a relatively small ethnic minority in Bhalee commune, Tay Giang district, Quang Nam province, the total area of 
Bhalee is 7.100 ha. Tay Giang is a mountainous district where travelling is difficult, therefore people living there have 
mainly been using homemade medicines for a long time, especially folk medicinal plants. To enrich the great treasure 
of knowledge about Vietnamese herbs of C’tu people, we investigated and obtained 83 species of medicinal plants 
belonging to 81 genera and 48 families. The species listed in the Tracheophyta are: Lycopodiophyta, Polypodiophyta and 
Angiospermae. We have found in the study area four species of rare medicinal plants that need to be preserved, according 
to the Vietnam Red Book.
Keywords: C’tu, medicinal plants, Lycopodiophyta, Polypodiophyta, Angiospermae.
TRƯỜNG ĐẠI HỌC DUY TÂN
DTU Journal of Science and Technology 07(38) (2020) .........
1. Đặt vấn đề
Việt Nam nằm trong vùng khí hậu nhiệt đới 
gió mùa, cùng với sự đa dạng về địa hình đã tạo 
nên cảnh quan thiên nhiên và thảm thực vật vô 
cùng phong phú. Đó là nguồn tài nguyên vô cùng 
quý giá phục vụ cho công tác phòng chữa bệnh.
Mỗi dân tộc đều có truyền thống văn hóa khác 
nhau, trong quá trình đấu tranh với thiên nhiên 
25
để tồn tại và phát triển thì tổ tiên ta đã sớm phát 
hiện ra những vị thuốc có nguồn gốc khác nhau 
có thể từ thực vật, động vật hay khoáng vật. Họ 
đã tích lũy riêng cho mình hệ thống các tri thức 
quý báu, đặc biệt là kinh nghiệm sử dụng cây cỏ 
để làm thuốc.
Đối với huyện Tây Giang (tỉnh Quảng Nam), 
đây là một huyện miền núi với địa hình cách trở, 
khó khăn trong đi lại. Người dân nơi đây sử dụng 
nguồn thuốc tự chế là chính. Do vậy việc điều tra 
nguồn tài nguyên cây thuốc qua tri thức bản địa 
của đồng bào dân tộc này là hết sức cần thiết.
2. Đối tượng và phương pháp
2.1. Đối tượng
Tất cả các loài thực vật được người dân tộc 
C’tu tại xã Bhalee sử dụng làm thuốc chữa bệnh.
2.2. Phương pháp nghiên cứu
 ™ Phương pháp phỏng vấn
Đối tượng phỏng vấn: Người dân, người có 
kinh nghiệm về cây thuốc, nhằm biết trước sự có 
mặt của cây thuốc trong khu vực; thu thập thông 
tin cần biết về thành phần loài, mức độ phong 
phú, sự phân bố trong tự nhiên và kinh nghiệm sử 
dụng cây thuốc của người C’tu.
 ™ Phương pháp khảo sát thực địa
 ¾ Phương pháp thu mẫu ngoài thực địa
- Khảo sát tổng thể để xác định tuyến nghiên 
cứu và tiến hành thu mẫu theo các tuyến:
+ Tuyến 1: Trạm Y tế xã Bhalee.
+ Tuyến 2: Thôn A Rung, thôn A Tép.
+ Tuyến 3: Cụm dân cư thôn quanh khu hành 
chính.
- Dụng cụ thu mẫu: Sổ ghi chép, máy ảnh, rựa 
chặt cây, dao.
 ¾ Phương pháp giám định tên cây
- Phương pháp so sánh hình thái: Dựa vào các 
đặc điểm hình thái, giải phẫu của cơ quan dinh 
dưỡng và cơ quan sinh sản [8,9].
- Trong quá trình giám định, sử dụng khóa phân 
loại của Phạm Hoàng Hộ (1999- 2000) [6]. Ngoài 
ra còn tra thêm: Những cây thuốc và vị thuốc Việt 
Nam của Đỗ Tất Lợi (2009) [7], Từ điển cây thuốc 
Việt Nam của Võ Văn Chi (2012) [5].
 ¾ Phương pháp lập danh mục
- Danh mục thực vật được xếp vào từng chi, 
họ theo cách sắp xếp của Brummitt, 1992 [4].
- Trật tự các loài trong phạm vi từng chi, các 
chi trong từng họ được sắp xếp theo trật tự a, b, c.
- Danh mục được lập trên cơ sở thu các mẫu 
vật đồng thời tham khảo đối chiếu các tài liệu 
sau:
+ Phạm Hoàng Hộ (1999- 2000), trong tập 
Cây cỏ Việt Nam [6].
+ Đỗ Tất Lợi (2009), Những cây thuốc và vị 
thuốc Việt Nam [7].
+ Đỗ Huy Bích và cộng sự (2006), Những cây 
thuốc và động vật làm thuốc ở Việt Nam [3].
+ Võ Văn Chi (2012), Từ điển cây thuốc Việt 
Nam [5].
 ™ Phương pháp xử lí số liệu 
Dùng phần mềm Excel để xử lí số liệu.
3. Kết quả thảo luận
Qua quá trình điều tra và xử lí số liệu, chúng 
tôi đã thống kê được 83 loài cây thuốc thuộc 81 
chi, 48 họ. 
Trong danh mục, các loài cây thuốc được sắp 
xếp vào từng họ theo cách sắp xếp của Brummitt 
(1992), trật tự các loài được sắp xếp theo a, b, c [4].
Tổng các loài được thống kê thuộc 3 ngành 
thực vật bậc cao có mạch:
- Ngành Thông đá (Lycopodiophyta),
- Ngành Dương xỉ (Polypodiophyta),
- Ngành Hạt kín (Angiospermatophyta).
Mỗi loại được ghi đầy đủ tên khoa học, tên 
Việt Nam, tên địa phương, bộ phận sử dụng, công 
dụng và vùng phân bố của chúng [1, 2].
Đa dạng về các bậc phân loại (họ, chi, loài) 
của cây thuốc
26
Bảng 1. Thống kê số lượng họ, chi, loài cây thuốc do người C’tu sử dụng
Ngành Họ Chi Loài Tỉ lệ % số loài từng ngành /tổng số loài
Lycopodiiphyta 1 1 1 1,21%
Polypodiophyta 3 4 4 4,82%
Angiospermatophyta 44 76 78 93,97%
Tổng cộng 48 81 83 100%
Kết quả nghiên cứu cho thấy phần lớn các 
taxon tập trung trong ngành Hạt kín với 78 loài 
thuộc 76 chi, 44 họ. Số loài ngành này chiếm 
93,97% so với tổng số loài của toàn hệ. Một số 
ít tập trung ở ngành Dương xỉ với 4 loài nằm ở 4 
chi thuộc 3 họ chiếm 4,82%, ngành Thông đá tỉ lệ 
thấp nhất chỉ có 1 loài thuộc 1 chi, 1 họ (1,21%).
Để thấy rõ sự đa dạng trong các taxon thực 
vật chúng tôi tiến hành khảo sát sâu hơn ngành 
Hạt kín. Trong ngành Hạt kín có 2 lớp: Lớp Hai 
lá mầm (Dicotyledoneae) và lớp Một lá mầm 
(Monocotyledoneae).
Bảng 2. Thống kê số lượng họ, chi, loài cây thuốc của ngành Hạt kín
Ngành
Họ Chi Loài
Số lượng Tỉ lệ % Số lượng Tỉ lệ % Số lượng Tỉ lệ %
Angiospermae 44 100 76 100 78 100
Dicotyledoneae 36 81,82 61 80,26 63 80,77
Monocotyledoneae 8 18,18 15 19,74 15 19,23
Qua số liệu thống kê chúng tôi thấy đại đa số 
cây thuốc được phân bố trong lớp Hai lá mầm với 
36 họ chiếm 81,82%, 61 chi chiếm 80,26%, 63 
loài chiếm 80,77%. Trong khi đó lớp Một lá mầm 
gồm: 8 họ chiếm 18,18%, 15 chi chiếm 19,74%, 
15 loài chiếm 19,23%. Như vậy không chỉ có 
sự chênh lệch về số lượng họ, chi, loài của các 
ngành mà trong nội bộ ngành cây thuốc vẫn có 
sự chênh lệch với nhau.
3.2. Đa dạng về sự phân bố các loài cây thuốc 
theo sinh cảnh
Căn cứ vào các thảm thực vật chúng tôi tạm chia 
khu vực nghiên cứu thành các kiểu sinh cảnh như sau:
R: Sinh cảnh rừng tự nhiên,
Rt: Sinh cảnh rừng trồng,
V: Sinh cảnh vườn nhà,
B: Sinh cảnh trảng cây bụi, trảng cỏ,
S: Sinh cảnh ven suối.
Bảng 3. Sự phân bố các loài cây thuốc theo sinh cảnh
STT Sinh cảnh Số loài Tỷ lệ % so với tổng số loài
1 Sinh cảnh rừng tự nhiên 45 51,22
2 Sinh cảnh rừng trồng 24 28,92
3 Sinh cảnh trảng cây bụi, trảng cỏ 20 24,1
4 Sinh cảnh vườn nhà 50 60,24
5 Sinh cảnh ven suối 10 12,05
Qua bảng số liệu trên, chúng tôi thấy tỉ lệ số 
loài cây thuốc sinh cảnh vườn nhà (được đem về 
trồng) chiếm tỉ lệ cao nhất: 60,24%, tiếp theo là 
sinh cảnh rừng tự nhiên: 45,23 %, thấp nhất là 
sinh cảnh ven suối 10,71%.
27
3.3. Sự đa dạng về các bộ phận của cây thuốc được sử dụng làm thuốc
Bảng 4. Thống kê sự đa dạng các bộ phận sử dụng làm thuốc
STT Các bộ phận sử dụng Số loài Tỷ lệ % so với tổng số loài
1 Cả cây 16 19,28
2 Phần thân trên mặt đất 4 4,82
3 Rễ, củ, thân rễ, vỏ rễ 29 34,94
4 Thân, thân leo, thân hành, vỏ thân 13 15,66
5 Lá, cành lá, ngọn 28 33,74
6 Hoa, nụ hoa 4 4,82
7 Quả, vỏ quả 11 13,25
8 Các phần khác 3 3,62
Qua bảng thống kê trên thì chúng tôi thấy rằng 
số lượng loài chữa bệnh bằng lá, cành lá, ngọn 
và rễ, củ, thân rễ, vỏ rễ chiếm tỉ lệ cao (33,74%; 
34,94%). Việc điều tra bộ phận sử dụng là điều 
cần thiết phải chú ý khi khai thác vì những loài 
cây thuốc sử dụng rễ làm thuốc nếu không khai 
thác, sử dụng, bảo tồn hợp lí thì dễ dẫn tới nguy 
cơ cạn kiệt và tuyệt chủng. Việc sử dụng hoa và 
nụ hoa để chữa bệnh chiếm tỉ lệ thấp với 4,82% 
tổng số loài. Việc nghiên cứu các bộ phận sử dụng 
làm thuốc sẽ giúp cho việc sử dụng cây thuốc có 
hiệu quả cao nhất.
3.4. Sự đa dạng về các loại bệnh được chữa 
trị bằng các loài cây thuốc 
Căn cứ vào tài liệu của Đỗ Tất Lợi (2009) [7], 
nhóm nghiên cứu chia việc sử dụng thuốc chữa 
trị bệnh theo các nhóm sau:
Bảng 5. Thống kê các loài cây thuốc được người C’tu sử dụng để chữa bệnh
STT Nhóm bệnh Số loài Tỷ lệ % so với tổng số loài
1 Các loài cây thuốc chữa bệnh của phụ nữ 9 10,84
2 Các cây thuốc trị mụn nhọt, mẫn ngứa, ghẻ 6 7,23
3 Các loài cây thuốc chữa lỵ 4 4,82
4 Các loài cây thuốc chữa các bệnh liên quan đến tiểu tiện, đại tiện. 9 10,84
6 Các loài cây thuốc có tác dụng cầm máu 3 3,62
7 Các loài cây thuốc chữa bệnh về huyết áp, tim mạch 2 2,41
8 Các loài cây thuốc chữa bệnh dạ dày, tá tràng, rối loạn tiêu hóa 5 6,02
9 Các loài cây thuốc chữa phong thấp, đau nhức xương 8 9,64
10 Các loài cây thuốc chữa bệnh về mắt, tai, mũi họng, răng 11 13,25
11 Các loài cây thuốc chữa cảm, sốt 5 6,02
12 Các loài cây thuốc chữa ho, hen 5 6,02
13 Các loài cây thuốc chữa mất ngủ, suy nhược thần kinh 5 6,02
14 Các loài cây thuốc có tác dụng bổ, thanh nhiệt 14 16,87
15 Các loài cây thuốc chữa bệnh liên quan đến thận, đường tiết niệu 4 4,82
16 Các loài cây thuốc chữa vết thương do côn trùng, động vật cắn 2 2,41
17 Các loài cây thuốc chữa bệnh về gan 2 2,41
18 Các loài cây thuốc chữa ung thư 1 1,21
19 Các loài cây thuốc chữa các bệnh ngoài da, tóc 3 3,62
28
Theo kết quả điều tra, có nhiều loại bệnh được 
chữa trị nhờ vào thuốc nam, trong đó có:
- Thuốc bổ chiếm tỉ lệ cao nhất (16,87%). 
Hiện nay có nhiều loài thực vật ở Bhalee có giá 
trị bồi bổ sức khỏe, người dân thường sử dụng 
ngâm rượu để dùng hằng ngày, như ba kích, khúc 
khắc, sâm đại hành
- Thuốc chữa các bệnh về đại tiện, tiểu tiện, 
các bệnh về tai, mũi, họng và bệnh phụ nữ. Ở 
huyện Tây Giang các bệnh về phụ nữ hay bệnh 
về đại, tiểu tiện đều sử dụng cây thuốc tại gia 
chữa trị vừa nhanh chóng vừa hiệu quả.
- Thuốc chữa trị ung thư có tỉ lệ thấp nhất. Đây 
là vùng mới được thành lập nên việc tìm ra thuốc 
chữa các bệnh mới (như ung thư gan) chưa được tốt 
nhưng trong tương lai sẽ có nhiều nhà khoa học tìm 
ra nhiều loại cây có khả năng chữa bệnh ung thư.
Trong thực tế có nhiều bệnh được chữa trị 
nhờ vào thuốc Nam nhưng do thời gian ngắn nên 
chúng tôi không thể điều tra hết được. Hơn nữa, 
một số người vẫn còn có tư tưởng giữ cho riêng 
mình nên việc điều tra gặp nhiều khó khăn.
3.5. Danh sách cây thuốc có tên trong sách 
đỏ Việt Nam
Bảng 6. Danh sách cây thuốc có tên trong sách đỏ Việt Nam
STT Tên khoa học Tên Việt Nam Tên địa phương Tình trạng
1 Acanthopanax trifoliatus (L). Merr. Ngũ gia bì gai Chipro EN
2 Canarium tramdenanum Đai.et.Yakoul Trám đen Poiz VU
3 Codonopsis javanica (Blume) Hook.f. Đảng sâm Đảng sâm VU
4 Drynaria fortunei(Kunze)J.Sm. Cốt toái bổ Dong chưi EN
Theo kết quả điều tra, trong tổng số 83 cây 
được điều tra thì có 4 loài cây thuốc thuộc nhóm 
nguồn gen quý hiếm, chiếm 4.82% tổng số loài. 
Trong đó có 2 loài được xếp vào cấp độ EN và 2 
loài được xếp vào cấp độ VU. Đây là những cây 
thuốc có giá trị cao về mặt khoa học, tuy nhiên 
hiện nay đang được khai thác rất mạnh có thể dẫn 
đến tuyệt chủng cục bộ nếu không có sự can thiệp 
của công tác bảo tồn.
29
3.6. Đề xuất biện pháp bảo tồn
Qua quá trình điều tra tại khu vực các thôn 
thuộc xã Bhalee và các xã lân cận thì chúng 
tôi được biết có rất nhiều nguyên nhân gây ảnh 
hưởng tới nguồn tài nguyên cây thuốc như:
- Chặt phá rừng làm rẫy để trồng cao su, keo.
- Khai thác gỗ ảnh hưởng tới thảm thực vật 
phía dưới.
- Phá rừng làm các công trình đường sá, nhà 
cửa, các cơ quan.
- Khai thác rừng bừa bãi.
- Hoạt động khai thác vàng làm suy giảm diện 
tích rừng và ảnh hưởng tới nguồn thực vật ven 
suối.
Chính vì những lí do đó chúng ta cần phải:
 ™ Khai thác hợp lí:
- Không được gây hại đối với các cây chưa 
đến tuổi khai thác.
- Không đào bới cả rễ những cây không cần 
lấy củ, rễ, thân rễ.
- Không làm gãy ngọn, cành những cây lấy 
sản phẩm là hoa, quả.
- Đối với cây dây leo mà sản phẩm là thân cây, 
phải chặt cây cách mặt đất khoảng từ 15-30cm để 
cây tái sinh.
- Không thu hái triệt để tất cả các cây giữ lại 
làm giống.
- Trồng lại những cây đã bị lấy củ bằng ngọn 
hoặc cành.
 ™ Tư liệu hóa các bài thuốc dân tộc
Trong dân gian có những bài thuốc quý hiếm 
nhưng dễ bị lãng quên, vì thế cần phải tư liệu hóa 
các bài thuốc dân tộc để có thể lưu truyền cho các 
thế hệ sau.
Thành lập đội công tác tuyên truyền, tiếp xúc 
thân mật với người dân, đặc biệt là các thầy lang, 
bà mế để có thể xây dựng thành công cuốn tư liệu 
về các bài thuốc. Đồng thời phổ biến một số bài 
thuốc phổ biến, chính xác, khoa học cho các thầy 
lang bà mế sử dụng để chữa bệnh cho người dân.
 ™ Công tác bảo tồn
Qua quá trình nghiên cứu chúng tôi nhận thấy 
có hai hình thức bảo tồn cơ bản có thể áp dụng 
tại xã Bhalee là: Bảo tồn nguyên vị và Bảo tồn 
chuyển vị.
Bảo tồn nguyên vị (in –situ):
Bảo tồn nguyên vị là hình thức bảo tồn tại chỗ. 
Hình thức này được áp dụng cho tất cả mọi đối 
tượng cần được bảo tồn, những đối tượng chưa 
có nguy cơ tuyệt chủng hoặc bị xâm hại, hoặc 
trong điều kiện con người có thể can thiệp bằng 
các biện pháp để quản lí, bảo vệ.
Hình thức bảo tồn này có chi phí thấp, phù 
hợp với điều kiện môi trường sống tự nhiên của 
các loài nên đảm bảo cho sự sinh trưởng và phát 
triển. Để thực hiện tốt công tác bảo tồn cây thuốc 
ngay tại chỗ cần xác định vùng phân bố, huy 
động sự tham gia của cộng đồng người dân địa 
phương.
Tuy nhiên qua khảo sát thực địa thì chúng tôi 
có nhận xét một số khó khăn trong công tác bảo 
tồn như sau:
- Xuất hiện cây ngoại lai khiến cho cây bị kìm 
hãm sự sống.
- Ý thức người dân chưa tốt, tư tưởng rừng là 
vô tận vẫn còn ăn sâu vào suy nghĩ của họ.
- Cây thuốc mọc rải rác, phân tán nên khó 
quản lí.
Vì thế cần phải nâng cao nhận thức của người 
dân địa phương về giá trị của tài nguyên cây 
thuốc. Cần kết hợp chặt chẽ giữa ban quản lí tài 
nguyên môi trường và thực vật với người dân địa 
phương.
Bảo tồn chuyển vị (ex – situ):
Bảo tồn chuyển vị là biện pháp chuyển dời và 
bảo tồn các loài cây, con và các vi sinh vật ra khỏi 
môi trường sống thiên nhiên của chúng.
Người dân xã Bhalee có 95% là đồng bào dân 
tộc C’tu, việc đi rừng hái thuốc về sử dụng rất 
phổ biến nên kiến thức về cây thuốc và sự phân 
bố của các cây thuốc rất rõ.
30
Hiện nay ở xã đã có xây dựng nhà thuốc nam 
tại trạm y tế xã, có sự kết hợp giữa quân, dân 
để có thể bảo tồn các loài cây thuốc có trong 
tự nhiên cũng như phục vụ cho việc chữa trị ở 
trạm xá. Tuy nhiên các cây thuốc được trồng với 
số lượng nhỏ và thành phần loài còn ít nên cần 
nhân rộng số lượng cũng như thành phần loài cây 
thuốc. Đối với những cây thuốc quý hiếm thì nên 
mở rộng việc nhân giống, trồng mới và bảo vệ là 
điều cần thiết cần phải tiến hành ngay. Qua quá 
trình điều tra bảo tồn cây thuốc qua tri thức của 
người dân địa phương cần ưu tiên các loài cây 
cần bảo tồn chuyển vị tại vườn rừng và vườn nhà 
như sau:
Ba kích: Ưa ẩm, phân bố rừng sâu. Khó trồng 
ở đồng bằng ánh sáng mặt trời nhiều. Có thể 
mang giống từ rừng về trồng, kết hợp với phương 
pháp nhân giống để làm tăng số lượng giống cây 
thuốc và đem trồng thử nghiệm.
Sâm đại hành: Ưa ẩm, ưa sáng, thích nghi với 
khí hậu nhiệt đới. Có thể trồng ở vườn thuốc nam 
để làm nguồn dược liệu.
Mật nhân: Cây ưa sáng có thể chịu được bóng 
nên vừa phân bố vùng đồi vừa phân bố ở tán rừng.
Tuy nhiên công tác bảo tồn chuyển vị rất tốn 
kém, đòi hỏi phải biết về lĩnh vực bảo tồn. Do đó 
cần có sự hỗ trợ từ phía nhà nước và các tổ chức 
kinh tế xã hội khác.
4. Kết luận
Qua quá trình điều tra chúng tôi đã thống kê 
được 83 loài cây thuốc thuộc 81 chi, 48 họ. Điều 
đó cho thấy sự đa dạng và phong phú trong thành 
phần loài cây thuốc.
Về taxon bậc phân loại họ, chi, loài cây thuốc 
được điều tra như sau: Ngành Thông đá có duy 
nhất 1 loài thuốc 1 chi, 1 họ; Ngành Dương xỉ có 
4 loài thuộc 4 chi, 3 họ; Ngành Hạt kín có 78 loài 
thuộc 75 chi, 45 họ.
Số lượng các loài phần lớn tập trung trong lớp 
Hai lá mầm với 63 loài chiếm 80,77% thuộc 61 
chi và 36 họ. Các cây thuốc phân bố trong sinh 
cảnh cũng không đều, nhiều nhất trong sinh cảnh 
vườn (60,24%), ít nhất trong sinh cảnh ven suối 
(12,05%). Về bộ phận sử dụng rễ được dùng nhiều 
nhất với 32,94% và lá, cành, ngọn chiếm 33,74%. 
Qua quá trình điều tra thì chúng tôi cũng xác 
định được 4 loài cây thuốc có tên trong sách đỏ 
chiếm 4,82% tổng số loài thu thập được.
Đề xuất biện pháp bảo tồn: Tuyên truyền cho 
người dân về giá trị cũng như tầm quan trọng của 
tài nguyên cây thuốc, đặt ra luật lệ xử lí vi phạm. 
Tư liệu hóa các bài thuốc, cây thuốc dân tộc bằng 
cách tìm hiểu đầy đủ về các bộ phận sử dụng, 
công dụng, cách dùng để phục vụ cho chữa trị. 
Vận động người dân tham gia bảo tồn cây thuốc 
trong vườn cũng như trong rừng.
Tài liệu tham khảo
[1] Nguyễn Tiến Bân (1997). Cẩm nang tra cứu và nhận 
biết các họ thực vật hạt kín ở Việt Nam. Nxb Khoa 
học và Kỹ thuật, Hà Nội. 
[2] Bộ Khoa học và Công nghệ (2007). Sách đỏ Việt 
Nam, phần II: Thực vật. Nxb Khoa học Tự nhiên và 
Công nghệ, Hà Nội.
[3] Đỗ Huy Bích (2006). Cây thuốc và động vật làm 
thuốc. Nxb Khoa học và Kỹ thuật.
[4] Brummit, R K. (1992). Vacscular plant fammilies and 
genera, Royal Botanic Gardens, Kiew.(Nguyễn Tiến 
Bân, Nguyễn Như Khang dịch). Nxb Khoa học Kỹ 
thuật, Hà Nội.
[5] Võ Văn Chi (2012). Từ điển cây thuốc Việt Nam. Nxb 
Y học, Hà Nội tập 1-2.
[6] Phạm Hoàng Hộ (1999-2000). Cây cỏ Việt Nam.Nxb 
Trẻ, Tp Hồ Chí Minh, tập 1,2,3.
[7] Đỗ Tất Lợi (2009). Những cây thuốc và vị thuốc Việt 
Nam. Nxb Y học, Hà Nội. 
[8] Nguyễn Nghĩa Thìn (2005). Đa dạng sinh học và tài 
nguyên di truyền thực vật.Nxb Đại học Quốc gia Hà 
Nội.
[9] Nguyễn Nghĩa Thìn (2007). Các phương pháp nghiên 
cứu thực vật. Nxb Đại học Quốc gia Hà Nội.

File đính kèm:

  • pdfdieu_tra_nguon_tai_nguyen_cay_thuoc_qua_tri_thuc_ban_dia_cua.pdf