Đánh giá biến động rừng ngập mặn tỉnh Bạc Liêu trên cơ sở ảnh vệ tinh giai đoạn 1988-2018

Tóm tắt: Nghiên cứu này được thực hiện nhằm xác định hiện trạng rừng ngập

mặn (RNM) tỉnh Bạc Liêu qua các năm 1988, 1998, 2013, 2018; đánh giá biến động

diện tích RNM qua các thời kỳ cụ thể; đồng thời xác định nguyên nhân của các quá

trình biến mất và phục hồi. Tư liệu ảnh viễn thám Landsat 5-TM, 8-OLI và phương

pháp phân loại có kiểm định Maximum Likelihood Classifier - MCL được sử dụng để

phân loại và đánh giá biến động diện tích RNM tỉnh Bạc Liêu giai đoạn 1988-2018.

Kết quả giải đoán ảnh viễn thám năm 1988, 1998, 2013, 2018 và kết quả chồng xếp

các bản đồ nói trên cho thấy diện tích RNM tỉnh Bạc Liêu tăng liên tục từ năm 1988

đến năm 2018. Trong khoảng thời gian 30 năm từ 1988 đến 2018, tổng diện tích RNM

ở Bạc Liêu đã tăng 1.069,4 ha, cao gấp 1,5 lần so với ban đầu. Tốc độ phục hồi của

RNM được xác định là 64,3 ha/năm, cao gấp hơn 2 lần so với tốc độ biến mất của

chúng trong giai đoạn này (28,7 ha/năm). Nguyên nhân chính dẫn đến sự biến mất của

RNM là do sự chuyển đổi từ RNM sang NTTS (chiếm 91,1%), sạt lở bờ biển (chiếm

7,9%). RNM được phục hồi chủ yếu từ mặt nước biển ven bờ (chiếm 46,3%), từ đất

nông nghiệp (27,8%), trồng mới RNM trong các ao nuôi tôm bị bỏ hoang hoặc trồng

RNM kết hợp với NTTS (chiếm 25,8%).

pdf 13 trang phuongnguyen 360
Bạn đang xem tài liệu "Đánh giá biến động rừng ngập mặn tỉnh Bạc Liêu trên cơ sở ảnh vệ tinh giai đoạn 1988-2018", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên

Tóm tắt nội dung tài liệu: Đánh giá biến động rừng ngập mặn tỉnh Bạc Liêu trên cơ sở ảnh vệ tinh giai đoạn 1988-2018

Đánh giá biến động rừng ngập mặn tỉnh Bạc Liêu trên cơ sở ảnh vệ tinh giai đoạn 1988-2018
Trường Đại học Vinh Tạp chí khoa học, Tập 49 - Số 3A/2020, tr. 51-63 
 51 
ĐÁNH GIÁ BIẾN ĐỘNG RỪNG NGẬP MẶN TỈNH BẠC LIÊU 
TRÊN CƠ SỞ ẢNH VỆ TINH GIAI ĐOẠN 1988-2018 
Tôn Sơn, Phùng Thái Dương 
Trường Đại học Đồng Tháp, TP Cao Lãnh, Đồng Tháp 
Ngày nhận bài 4/8/2020, ngày nhận đăng 16/9/2020 
Tóm tắt: Nghiên cứu này được thực hiện nhằm xác định hiện trạng rừng ngập 
mặn (RNM) tỉnh Bạc Liêu qua các năm 1988, 1998, 2013, 2018; đánh giá biến động 
diện tích RNM qua các thời kỳ cụ thể; đồng thời xác định nguyên nhân của các quá 
trình biến mất và phục hồi. Tư liệu ảnh viễn thám Landsat 5-TM, 8-OLI và phương 
pháp phân loại có kiểm định Maximum Likelihood Classifier - MCL được sử dụng để 
phân loại và đánh giá biến động diện tích RNM tỉnh Bạc Liêu giai đoạn 1988-2018. 
Kết quả giải đoán ảnh viễn thám năm 1988, 1998, 2013, 2018 và kết quả chồng xếp 
các bản đồ nói trên cho thấy diện tích RNM tỉnh Bạc Liêu tăng liên tục từ năm 1988 
đến năm 2018. Trong khoảng thời gian 30 năm từ 1988 đến 2018, tổng diện tích RNM 
ở Bạc Liêu đã tăng 1.069,4 ha, cao gấp 1,5 lần so với ban đầu. Tốc độ phục hồi của 
RNM được xác định là 64,3 ha/năm, cao gấp hơn 2 lần so với tốc độ biến mất của 
chúng trong giai đoạn này (28,7 ha/năm). Nguyên nhân chính dẫn đến sự biến mất của 
RNM là do sự chuyển đổi từ RNM sang NTTS (chiếm 91,1%), sạt lở bờ biển (chiếm 
7,9%). RNM được phục hồi chủ yếu từ mặt nước biển ven bờ (chiếm 46,3%), từ đất 
nông nghiệp (27,8%), trồng mới RNM trong các ao nuôi tôm bị bỏ hoang hoặc trồng 
RNM kết hợp với NTTS (chiếm 25,8%). 
 Từ khóa: Ảnh Landsat; biến động rừng ngập mặn; tỉnh Bạc Liêu; nuôi trồng 
thủy sản. 
1. Đặt vấn đề 
Bạc Liêu là một tỉnh thuộc bán đảo Cà Mau, miền đất cực Nam của Tổ quốc. Phía 
Đông Nam tiếp giáp biển Đông, với đường bờ biển dài 56 km thuộc các huyện Đông Hải, 
Hòa Bình và TP. Bạc Liêu. Vùng biển Bạc Liêu khá nông, dòng biển Đông Bắc ổn định, 
có vai trò quan trọng trong bồi tụ. Hằng năm, vùng thềm lục địa được mở rộng ra phía 
biển hơn 30 m tạo nên các bãi bồi, tạo điều kiện thuận lợi cho RNM phát triển. RNM ở 
Bạc Liêu có năng suất sinh học cao, có giá trị lớn về phòng hộ và môi trường [1]. Trong 
những năm gần đây, do nhiều nguyên nhân khác nhau, rừng phòng hộ ven biển tỉnh Bạc 
Liêu đã bị biến đổi nhanh chóng [2]. Các kết quả phân tích ảnh vệ tinh cho thấy bờ biển 
Bạc Liêu đoạn từ Ấp Gò Cát (xã Điền Hải) tới thị trấn Gành Hào (huyện Đông Hải) đang 
diễn ra quá trình sạt lở cửa sông và bờ biển rất mạnh (khoảng 10 m/năm), làm mất nhiều 
diện tích RNM, đe dọa sản xuất và đời sống của người dân [5]. 
Tư liệu ảnh viễn thám Landsat là nguồn tư liệu cung cấp thông tin bề mặt Trái đất 
với tính chất bao phủ rộng, thông tin khách quan và lặp lại theo chu kỳ. Vì vậy, tư liệu 
ảnh này được sử dụng rộng rãi trong nhiều lĩnh vực, trong đó có giám sát biến động lớp 
phủ rừng. Đã có nhiều công trình nghiên cứu sử dụng ảnh vệ tinh để đánh giá biến động 
diện tích RNM ở Bạc Liêu cho kết quả khá chính xác và khách quan [6-8]. Kết quả của 
các nghiên cứu trên cho thấy nguyên nhân gây suy giảm diện tích RNM ở các tỉnh ven 
biển Đồng bằng sông Cửu Long phần nào đã được xác định. Tuy nhiên, quá trình phục 
hồi của RNM trong giai đoạn này chưa được quan tâm nghiên cứu. 
Email: phungthaiduongdhdt@gmail.com (P. T. Dương) 
T. Sơn, P. T. Dương / Đánh giá biến động rừng ngập mặn tỉnh Bạc Liêu trên cơ sở ảnh vệ tinh 
 52 
Xuất phát từ thực tế trên, việc sử dụng ảnh viễn thám Landsat đa thời gian và 
phương pháp phân loại có kiểm định Maximum Likelihood Classifier - MLC để đánh giá 
biến động diện tích RNM tỉnh Bạc Liêu qua các giai đoạn 1988-1998, 1998-2013, 2013-
2018 và 1988-2018 là việc làm cấp thiết và có ý nghĩa khoa học [7], [8]. Kết quả nghiên 
cứu xác định sự biến đổi về mặt không gian của RNM sau 30 năm (1988-2018), tốc độ 
biến mất và phục hồi của RNM, nguyên nhân dẫn đến sự suy giảm diện tích RNM và quá 
trình phục hồi của chúng qua các giai đoạn khác nhau. Từ đó giúp cho các nhà hoạch 
định chính sách có thể đề ra các giải pháp khôi phục và phát triển hệ sinh thái RNM, góp 
phần phục hồi và làm phong phú thêm các hệ sinh thái đa dạng ven biển. 
2. Dữ liệu và phương pháp nghiên cứu 
2.1. Dữ liệu 
Sử dụng ảnh viễn thám Landsat 5 TM và Landsat 8 OLI để giải đoán và thành lập 
các bản đồ hiện trạng RNM năm 1988, 1998, 2013, 2018 và bản đồ biến động diện tích 
RNM tỉnh Bạc Liêu qua các giai đoạn 1988-1998, 1998-2013, 2013-2018, 1988-2018. 
Để giảm thiểu ảnh hưởng của mây, nghiên cứu đã chọn lọc và sử dụng ảnh được chụp 
vào mùa khô (từ tháng 11 - tháng 4), thời gian ảnh được chụp phù hợp với thời gian cần 
đánh giá, nhưng do số lượng ảnh hạn chế nên việc sử dụng ảnh có sai khác không nhiều 
về thời gian là hoàn toàn chấp nhận được. Thông tin về ảnh vệ tinh được thể hiện trong 
Bảng 1. 
Bảng 1: Dữ liệu ảnh Landsat được sử dụng để nghiên cứu 
Mã ảnh Mây 
Chất 
lượng 
ảnh 
Độ 
phân 
giải 
(m) 
Ngày 
chụp 
LT05_L1TP_125054_19890406_20170204_01_T1 1% 7 30m 06/4/1989 
LT05_L1TP_125054_19980314_20161225_01_T1 0% 9 30m 14/3/1998 
LC08_L1TP_125054_20150209_20180523_01_T1 0,68% 9 30m 09/2/2015 
LC08_L1TP_125054_20170214_20170228_01_T1 8,83% 9 30m 14/2/2017 
 Nguồn:  
2.2. Phương pháp nghiên cứu 
Các bước nghiên cứu được thể hiện trên sơ đồ Hình 2. 
2.2.1. Phương pháp thực địa 
Trước khi tiến hành giải đoán ảnh viễn thám, chúng tôi đã có chuyến khảo sát 
thực địa tại 05 khu vực chính dọc theo bờ biển tỉnh Bạc Liêu vào ngày 04/3/2018. Quá 
trình khảo sát có sử dụng Hệ thống định vị toàn cầu GPS. Đây là một phần công việc của 
chuyến khảo sát kéo dài tại các tỉnh ven biển ĐBSCL phục vụ cho quá trình thực hiện 
luận án nghiên cứu sinh tại Liên bang Nga. Đồng thời, để kiểm tra độ chính xác của kết 
quả phân loại, chúng tôi có chuyến thực địa bổ sung vào ngày 23/2/2019 để thu thập dữ 
liệu phục vụ cho đánh giá kết quả phân loại (Hình 1). Đáng chú ý, trong chuyến khảo sát 
đợt tháng 2/2019 còn có sự tham gia và hỗ trợ của các giáo sư người Nga hiện là giảng 
viên hướng dẫn của tác giả tại Viện Hải dương học Shirshov, Moscow, Liên bang Nga. 
Trường Đại học Vinh Tạp chí khoa học, Tập 49 - Số 3A/2020, tr. 51-63 
 53 
Hình 1: Bản đồ các điểm nghiên cứu thực địa tại tỉnh Bạc Liêu năm 2019 
2.2.2. Phương pháp xử lý ảnh vệ tinh 
Bạc Liêu có diện tích tự nhiên 2.570,9 km2. RNM phân bố chủ yếu dọc theo bờ 
biển và các vùng ven biển của các huyện Đông Hải, Hòa Bình và TP. Bạc Liêu. Trên các 
ảnh vệ tinh, RNM được phát hiện bởi các đặc điểm quang phổ trong phạm vi của các 
bước sóng hồng ngoại nhìn thấy, hồng ngoại gần và sóng ngắn. Các band được sử dụng 
để tổ hợp màu khi phân loại ảnh vệ tinh bao gồm: band 1, 2, 3, 4, 5, 7 đối với Landsat 5; 
band 2, 3, 4, 5, 6, 7 đối với Landsat 8. Phân tích thông tin vệ tinh cho phép xác định ranh 
giới của RNM tỉnh Bạc Liêu vào các năm 1988, 1998, 2013 và 2018. Phần mềm ENVI 
5.2 và ArcGIS 10.5 được sử dụng để giải đoán ảnh vệ tinh và biên tập bản đồ. Tất cả các 
bản đồ được biên tập với cùng một hệ quy chiếu WGS 1984 UTM Zone 48N. Diện tích 
của khu vực nghiên cứu sau khi chồng xếp các bản đồ là 21.013,4 ha. 
 Hình 2: Sơ đồ các bước xử lý và phân loại ảnh Landsat 
T. Sơn, P. T. Dương / Đánh giá biến động rừng ngập mặn tỉnh Bạc Liêu trên cơ sở ảnh vệ tinh 
 54 
2.2.3. Hệ thống phân loại thực phủ khu vực nghiên cứu 
Căn cứ vào kết quả khảo sát thực địa, hệ thống phân loại lớp phủ mặt đất của khu 
vực nghiên cứu được chia ra làm 5 loại: RNM, đất nông nghiệp, mặt nước, NTTS và đất 
khác (Bảng 2). 
Bảng 2: Hệ thống phân loại thực phủ khu vực nghiên cứu 
TT 
Các kiểu lớp 
phủ bề mặt 
Miêu tả 
Ảnh thực 
địa 
1 RNM 
Đất có độ che phủ rừng từ 10% trở lên, bao 
gồm các loài đặc trưng của RNM. 
2 
Đất nông 
nghiệp 
Khu vực trồng lúa, rau màu, cây lâu năm 
3 Mặt nước Sông, ao, hồ, đầm lầy và mặt nước biển. 
4 NTTS 
Mặt nước trong các ao nuôi nhân tạo, kết hợp 
với bờ ao và các dãy RNM. 
5 Đất khác Đất khu dân cư, giao thông, đất trống, 
2.2.4. Khóa giải đoán cho khu vực nghiên cứu 
Để thực hiện tốt quá trình giải đoán, phải xây dựng được khóa giải đoán cho từng 
loại lớp phủ nhằm giúp cho việc lựa chọn mẫu phân loại sau này được chính xác. Trong 
bài viết này, khóa giải đoán được xây dựng cho 5 loại lớp phủ mặt đất trong khu vực 
nghiên cứu của tỉnh Bạc Liêu dựa trên các tổ hợp màu khác nhau (Bảng 3). 
Bảng 3: Khóa giải đoán cho khu vực nghiên cứu 
TT 
Các kiểu lớp 
phủ bề mặt 
Tổ hợp màu Ảnh tổ hợp màu Ảnh thực địa 
1 RNM 
4-3-2 (Landsat 5) 
5-4-3 (Landsat 8) 
Màu đỏ 
2 Đất nông nghiệp 
4-3-2 (Landsat 5) 
5-4-3 (Landsat 8) 
Màu cam 
Trường Đại học Vinh Tạp chí khoa học, Tập 49 - Số 3A/2020, tr. 51-63 
 55 
TT 
Các kiểu lớp 
phủ bề mặt 
Tổ hợp màu Ảnh tổ hợp màu Ảnh thực địa 
3 Mặt nước 
7-5-3 (Landsat 5) 
7-6-4 (Landsat 8) 
Xanh da trời 
4 NTTS 
5-4-3 (Landsat 5) 
6-5-4 (Landsat 8) 
Màu hồng xen lẫn 
xanh lá cây 
5 Đất khác 
7-5-3 (Landsat 5) 
7-6-4 (Landsat 8) 
Màu xanh biển giữa 
trắng và xanh lá cây 
2.2.5. Phương pháp phân loại và xử lý sau phân loại 
Nghiên cứu này sử dụng phương pháp phân loại gần đúng nhất Maximum 
Likelihood Classifier - MCL [7]. Phương pháp này cho rằng các band phổ có sự phân bố 
chuẩn sẽ được phân loại vào lớp mà nó có xác xuất cao nhất. Việc tính toán không chỉ 
dựa vào khoảng cách mà còn dựa vào cả xu thế biến thiên độ xám trong mỗi lớp. Đây là 
phương pháp phân loại chính xác nhưng lại mất nhiều thời gian tính toán và phụ thuộc 
vào sự phân bố chuẩn của dữ liệu. 
Sau khi phân loại ảnh, tiến hành xử lý sau phân loại để làm mượt kết quả phân 
loại. Phương pháp phân tích đa số Majority Analysis được sử dụng để gộp các pixel lẻ tẻ 
được phân loại lẫn trong chính các lớp chứa nó, hoặc lấy kết quả của pixel thiểu số trong 
cửa sổ lọc để thay thế cho các pixel trung tâm. 
Đánh giá biến động diện tích RNM qua các thời kỳ cụ thể được thực hiện trên 
phần mềm ArcGIS với việc sử dụng phương pháp chồng xếp Union 
(Geoprocessing/Union). 
3. Kết quả nghiên cứu 
3.1. Diện tích RNM tỉnh Bạc Liêu qua các năm 
Kết quả phân loại ảnh vệ tinh cho thấy tổng diện tích RNM tỉnh Bạc Liêu năm 
1988 là 1,7 nghìn ha, phân bố chủ yếu ở huyện Hòa Bình với 958 ha (54,6%), kế đến là 
huyện Đông Hải với 708 ha (40,3%), ít nhất ở TP. Bạc Liêu với 89 ha (5,1%). Tổng diện 
tích RNM liên tục tăng qua các năm (Hình 3). Đến năm 2018, tổng diện tích RNM là 2,8 
nghìn ha, trong đó huyện Hòa Bình với 1,3 nghìn ha (chiếm 48,1%), Đông Hải với 1,1 
nghìn ha (chiếm 40,9%) và TP. Bạc Liêu với 311 ha (chiếm 11%) (Bảng 4). 
T. Sơn, P. T. Dương / Đánh giá biến động rừng ngập mặn tỉnh Bạc Liêu trên cơ sở ảnh vệ tinh 
 56 
Bảng 4: Diện tích RNM tỉnh Bạc Liêu qua các năm 
và biến động diện tích RNM giai đoạn 1988-2018 
Tỉnh Huyện 
Diện tích RNM qua các năm (ha) Giai đoạn 
1988-2018 (ha) 1988 1998 2013 2018 
Bạc Liêu 
Đông Hải 708,6 871,2 1.063,8 1.155,1 + 446,5 
Hòa Bình 958,9 994,8 1.208,6 1.360,3 + 401,5 
TP. Bạc Liêu 89,5 257,3 257,0 311,0 + 221,5 
Tổng cộng 1.757,0 2.123,4 2.529,4 2.826,4 + 1.069,4 
Trường Đại học Vinh Tạp chí khoa học, Tập 49 - Số 3A/2020, tr. 51-63 
 57 
Hình 3: Xu hướng biến đổi diện tích RNM tỉnh Bạc Liêu qua các năm 
3.2. Biến động diện tích RNM tỉnh Bạc Liêu giai đoạn 1988-2018 
3.2.1. Biến đổi tổng diện tích RNM 
Sau 30 năm (1988-2018) diện tích RNM tỉnh Bạc Liêu tăng 1.069 ha, tức là tăng 
hơn 1,5 lần so với diện tích RNM năm 1988. Mức độ gia tăng có sự khác nhau giữa các 
huyện trong tỉnh: huyện Đông Hải có diện tích RNM tăng lên nhiều nhất với 446 ha, kế 
đến là huyện Hòa Bình với 401 ha, trong khi đó diện tích RNM ở TP. Bạc Liêu chỉ tăng 
thêm 221 ha (Bảng 4). 
3.2.2. Tốc độ biến đổi diện tích RNM 
Trong khoảng thời gian 30 năm (1988-2018), diện tích RNM ở tỉnh Bạc Liêu tăng 
1.069 ha, tức tăng 35,6 ha/năm (2%/năm) so với diện tích RNM năm 1988. Trong từng 
giai đoạn cụ thể, tốc độ gia tăng diện tích RNM có sự khác nhau. Giai đoạn 1988-1998, 
RNM tăng 366 ha (tăng 36,6 ha/năm); giai đoạn 1998-2013, RNM tăng 406 ha (tăng 27,1 
ha/năm); giai đoạn 2013-2018, diện tích RNM tăng 297 ha (tăng 59,4 ha/năm) (Hình 4). 
1757.0 
2123.4 
2529.4 
2826.4 
0
500
1000
1500
2000
2500
3000
Năm 1988 Năm 1998 Năm 2013 Năm 2018
(ha) 
T. Sơn, P. T. Dương / Đánh giá biến động rừng ngập mặn tỉnh Bạc Liêu trên cơ sở ảnh vệ tinh 
 58 
Sự biến đổi diện tích RNM ở tỉnh Bạc Liêu trong từng giai đoạn là kết quả của hai quá 
trình đối ngược nhau: biến mất (RNM chuyển sang các loại lớp phủ khác) và phục hồi 
RNM (quá trình ngược lại), trong đó quá trình phục hồi chiếm ưu thế dẫn đến sự gia tăng 
diện tích RNM. 
Hình 4: Tốc độ biến đổi diện tích RNM tỉnh Bạc Liêu qua các giai đoạn 
3.2.3. Diện tích RNM bị biến mất ở tỉnh Bạc Liêu giai đoạn 1988-2018 
Bảng 5 cho thấy giai đoạn 1988-2018 RNM tỉnh Bạc Liêu bị biến mất trên 860 
ha, hay 49% diện tích RNM năm 1988 bị mất đi trong giai đoạn này. Trong các giai đoạn 
cụ thể, sự biến mất của RNM có xu hướng giảm mạnh trong các giai đoạn đầu, sau đó 
tăng lên ở giai đoạn cuối nhưng không nhiều (Hình 5). Trong giai đoạn 1988-1998, giá 
tôm trên thị trường thế giới tăng mạnh, nhu cầu về tôm rất lớn, lợi nhuận thu được từ 
nuôi tôm khá cao nên người dân vùng ven biển đã chặt phá RNM để đào ao nuôi tôm. 
Kết quả là diện tích RNM bị biến mất đáng kể, đồng thời gia tăng diện tích ao nuôi tôm. 
Trong những năm gần đây, giá tôm trên thị trường thế giới giảm, khả năng cạnh tranh 
của tôm Việt Nam thấp hơn so với các nước trong khu vực và trên thế giới, lợi nhuận thu 
được từ nuôi tôm thấp nên người dân đã hạn chế chặt phá RNM để đào ao nuôi tôm [2]. 
Thêm vào đó, chính sách quản lý RNM của Nhà nước đã phát huy hiệu quả [9]. 
Hình 5: Tốc độ biến mất của RNM tỉnh Bạc Liêu qua các giai đoạn 
36.6 
27.1 
59.4 
0
10
20
30
40
50
60
70
1988-1998 1998-2013 2013-2018
116.4 
61.6 64.0 
0
20
40
60
80
100
120
140
1988-1998 1998-2013 2013-2018
(ha/năm) 
(ha/năm) 
Trường Đại học Vinh Tạp chí khoa học, Tập 49 - Số 3A/2020, tr. 51-63 
 59 
Nguyên nhân chính dẫn đến sự biến mất của RNM là do chuyển đổi từ RNM sang 
NTTS với 783 ha (chiếm 91,1%), tiếp đến là do sạt lở bờ biển với 68 ha (chiếm 7,9%). 
Diện tích chuyển đổi từ RNM sang đất nông nghiệp và các loại đất khác không nhiều, chỉ 
với 8,5 ha, chiếm 1% (Bảng 5). Trong từng giai đoạn cụ thể 1988-1998, 1998-2013 và 
2013-2018, sự suy giảm diện tích RNM do chuyển đổi sang NTTS đóng góp từ 73-83%. 
Điều đáng chú ý, diện tích RNM bị mất đi do sạt lở bờ biển liên tục tăng lên qua các giai 
đoạn: chiếm 3,6% tổng diện tích RNM bị mất đi trong giai đoạn 1988-1998, tăng lên 
21% trong giai đoạn 1998-2013 và 26% trong giai đoạn 2013-2018. 
Bảng 5: Sự chuyển đổi từ RNM sang các loại lớp phủ khác giai đoạn 1988-2018 
TT Huyện 
RNM chuyển sang các loại đất khác (ha) 
Tổng 
Đất NN Mặt nước NTTS Đất khác 
1 Đông Hải 0,0 44,2 352,5 3,2 399,9 
2 Hòa Bình 0,0 11,8 415,1 3,1 429,9 
3 TP. Bạc Liêu 0,0 12,3 16,3 2,2 30,8 
Tổng 0,0 68,2 783,9 8,5 860,6 
Tỉ lệ (%) 0,0 7,9 91,1 1,0 100,0 
3.2.4. Diện tích RNM được phục hồi ở tỉnh Bạc Liêu giai đoạn 1988-2018 
Giai đoạn 1988-2018 diện tích RNM được phục hồi ở Bạc Liêu là 1.930 ha, cao 
gấp hơn 2 lần so với diện tích RNM bị mất đi trong giai đoan này. Tốc độ phục hồi RNM 
được tính là 64,3 ha/năm hoặc 3,7%/năm so với diện tích RNM năm 1988. Tốc độ phục 
hồi RNM cho các giai đoạn cụ thể 1988-1998, 1998-2013 và 2013-2018 lần lượt là 153 
ha/năm, 88 ha/năm và 123 ha/năm (Hình 6). 
Hình 6: Tốc độ phục hồi RNM tỉnh Bạc Liêu qua các giai đoạn 
RNM được phục hồi chủ yếu từ mặt nước với 894 ha (chiếm 46,3%) trong giai 
đoạn 1988-2018. Nguyên nhân là do khu vực ven bờ biển đã được bồi lắng trầm tích, tạo 
điều kiện sinh thái thuận lợi cho RNM phát triển. Diện tích chuyển đổi từ đất nông 
nghiệp sang RNM là 536 ha (chiếm 27,8%). Nguyên nhân là do đất ở vùng ven biển bị 
153.0 
88.6 
123.4 
0
50
100
150
200
1988-1998 1998-2013 2013-2018
(ha/năm) 
T. Sơn, P. T. Dương / Đánh giá biến động rừng ngập mặn tỉnh Bạc Liêu trên cơ sở ảnh vệ tinh 
 60 
nhiễm mặn nên sản xuất nông nghiệp gặp khó khăn, lợi nhuận thấp, vì vậy người dân 
chuyển đổi sang trồng RNM (cây đước) để gia tăng thu nhập [11]. Tiếp đến là việc trồng 
RNM trong các ao nuôi tôm bị bỏ hoang, hoặc trồng RNM kết hợp với NTTS với diện 
tích 498 ha (chiếm 25,8%) (Bảng 6). Trong từng giai đoạn cụ thể 1988-1998, 1998-2013 
và 2013-2018, RNM được trồng ở khu vực ven bờ biển đóng góp từ 15-57% tổng diện 
tích RNM được phục hồi. 
Bảng 6: Phục hồi RNM tỉnh Bạc Liêu giai đoạn 1988-2018 
TT Huyện 
Các loại đất khác chuyển sang RNM (ha) 
Tổng 
Đất NN Mặt nước NTTS Đất khác 
1 Đông Hải 381,4 256,2 208,8 0,0 846,4 
2 Hòa Bình 11,1 589,9 230,4 0,0 831,4 
3 TP. Bạc Liêu 144,5 48,3 59,5 0,0 252,2 
Tổng 536,9 894,4 498,7 0,0 1.930,0 
Tỉ lệ (%) 27,8 46,3 25,8 0,0 100,0 
3.3. Diện tích RNM không đổi ở tỉnh Bạc Liêu sau 30 năm (1988-2018) 
Kết quả chồng xếp bản đồ của các năm 1988, 1998, 2013 và 2018 đã xác định 
diện tích RNM không đổi tại tỉnh Bạc Liêu sau 30 năm (1988-2018) là 339 ha (chiếm 
12% diện tích RNM năm 2018). Huyện Hòa Bình có diện tích lớn nhất với 186 ha 
(chiếm 54%); trong khi diện tích RNM không đổi của TP. Bạc Liêu là 41 ha (chiếm 
12%) (Bảng 7). Đây chính là những khu RNM phòng hộ ven biển được bảo vệ nghiêm 
ngặt, nhất là khi chương trình “Đồng quản lý RNM” được thực hiện rộng rãi ở tỉnh Bạc 
Liêu [9]. 
Bảng 7: Diện tích RNM không đổi tỉnh Bạc Liêu sau 30 năm (1988-2018) 
Tỉnh Huyện Diện tích RNM không đổi (ha) 
% so với diện tích 
RNM năm 2018 
Bạc Liêu 
Đông Hải 112,3 9,7 
Hòa Bình 186,2 13,7 
TP. Bạc Liêu 41,2 13,3 
Tổng 339,8 12,0 
3.4. Đánh giá độ chính xác của kết quả phân loại 
Độ chính xác của kết quả phân loại được thực hiện trên ảnh phân loại năm 2018, 
dựa vào kết quả khảo sát thực địa có sự hỗ trợ của GPS [6], [7], [8], [10]. Việc khảo sát 
thực địa với 45 điểm mẫu rải đều trên toàn bộ khu vực nghiên cứu, trong đó có 15 điểm 
là RNM, 8 điểm đất nông nghiệp, 5 điểm mặt nước, 10 điểm NTTS và 7 điểm còn lại là 
đất khác. Kết quả kiểm tra cho thấy với 639 pixels mẫu, số pixels đúng là 487, số pixels 
sai là 152, độ chính xác 76,2% (Bảng 8). Tác giả không tiến hành đánh giá ảnh phân loại 
năm 1988, 1998, 2013 vì không có dữ liệu để kiểm tra. 
Trường Đại học Vinh Tạp chí khoa học, Tập 49 - Số 3A/2020, tr. 51-63 
 61 
Bảng 8: Độ chính xác của kết quả phân loại năm 2018 
Phân loại RNM Đất NN 
Mặt 
nước 
NTTS 
Đất 
khác 
Tổng 
User’s 
accuracy (%) 
RNM 194 7 201 96,5 
Đất NN 2 25 2 29 86,2 
Mặt nước 72 8 80 90,0 
NTTS 29 22 92 143 64,3 
Đất khác 12 62 2 6 104 186 55,9 
Tổng 208 116 96 113 106 639 
Producer’s 
accuracy (%) 
93,3 21,5 75,0 81,4 98,1 
Chỉ số Kappa tương ứng là 0,69 
4. Kết luận và kiến nghị 
Trong khoảng thời gian 30 năm (1988-2018), diện tích RNM ở tỉnh Bạc Liêu tăng 
1.069 ha, tức tăng 35,6 ha/năm. Tốc độ phục hồi của RNM được xác định là 64,3 
ha/năm, cao gấp hơn 2 lần so với tốc độ biến mất của chúng trong thời gian này (28,7 
ha/năm); có 339 ha RNM không thay đổi. Nguyên nhân chính dẫn đến sự suy giảm diện 
tích RNM là do chuyển đổi từ RNM sang NTTS (chiếm 91,1%), sạt lở bờ biển (chiếm 
7,9%). RNM được phục hồi chủ yếu từ mặt nước biển ven bờ (chiếm 46,3%), từ đất nông 
nghiệp (27,8%), trồng mới RNM trong các ao nuôi tôm bị bỏ hoang hoặc trồng RNM kết 
hợp với NTTS (chiếm 25,8%). 
Từ kết quả nghiên cứu, chúng tôi đưa ra một vài ý kiến đề xuất nhằm góp phần 
bảo vệ và phục hồi RNM ven biển tỉnh Bạc Liêu: 1/ Cần có quy hoạch cụ thể khu vực 
NTTS ven biển, tránh tình trạng chặt phá RNM bừa bãi để chuyển sang ao nuôi tôm; 2/ 
Tăng cường công tác quản lý và bảo vệ rừng, thực hiện có hiệu quả chương trình đồng 
quản lý RNM phòng hộ ven biển; 3/ Giáo dục nâng cao nhận thức của người dân về vai 
trò của RNM ven biển, tạo công ăn việc làm để tăng thu nhập và giảm phụ thuộc vào 
RNM; 4/ Tăng cường công tác dự báo để có những giải pháp kịp thời, nhất là tình trạng 
sạt lở bờ biển làm mất RNM do biến đổi khí hậu gây ra; 5/ Tăng cường công tác nghiên 
cứu và phối hợp với các tổ chức quốc tế trong việc bảo vệ và phục hồi RNM [3], [4], [5]. 
TÀI LIỆU THAM KHẢO 
[1] Phạm Văn Ngọt, “Vai trò của rừng ngập mặn ven biển Việt Nam”, Tạp chí Khoa học 
Đại học Sư phạm Thành phố Hồ Chí Minh, số 33, tr. 115-124, 2012. 
[2] Trần Thị Lợi, Phạm Minh Cương, Nghiên cứu nguyên nhân suy thoái rừng ngập mặn 
và các giải pháp công nghệ để trồng rừng ngập mặn ở các tỉnh ven biển bị xói mòn 
ở đồng bằng sông Cửu Long, Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, tr. 238, 
2015. 
T. Sơn, P. T. Dương / Đánh giá biến động rừng ngập mặn tỉnh Bạc Liêu trên cơ sở ảnh vệ tinh 
 62 
[3] Vũ Tấn Phương và cs., Xây dựng các giải pháp kỹ thuật tổng hợp để quản lý bền 
vững và phát triển rừng phòng hộ ven biển ứng phó với biến đổi khí hậu. Bộ Nông 
nghiệp và Phát triển nông thôn, tr. 118, 2016. 
[4] Kiều Tuấn Đạt, Lê Thanh Quang, Nguyễn Bắc Vương, Phạm Minh Toại, “Thực trạng 
và giải pháp phát triển bền vững rừng phòng hộ ven biển tỉnh Bạc Liêu”, Tạp chí 
Khoa học Lâm nghiệp, chuyên san 2017, Viện Khoa học Lâm nghiệp Việt Nam, tr. 
140-151, 2017. 
[5] Trần Bá Hoằng, Lê Thị Phương Thanh, “Diễn biến xói lở bờ, suy thoái rừng ngập 
mặn và định hướng giải pháp phòng chống cho dải ven biển hạ du đồng bằng sông 
Cửu Long”, Tạp chí Khoa học và Công nghệ Thủy lợi, Tuyển tập kết quả khoa học 
và công nghệ 2017-2018, Viện KHTL Việt Nam, tr. 236-248, 2018. 
[6] Nguyen Hanh Quyen, Jake Brunner, Land cover change assessment in the coastal 
areas of the Mekong Delta 2004-2009. Hanoi, Vietnam: IUCN. 13 papers, 2011. 
ISBN:978-2-8317-1597-1. 
[7] Huynh Thi Cam Hong, Ram Avtar, Masahiko Fujii, Monitoring changes in land use 
and distribution of mangroves in the southeastern part of the Mekong River Delta, 
Vietnam, International Society for Tropical Ecology 2020, 60, pp. 552-565, 2020. 
[8] William Nardin et al., Dynamics of a fringe mangrove forest detected by Landsat 
images in the Mekong river delta, Vietnam, Earth Surf. Process. Landforms 41, 
2024-2037, 2016. 
[9] Trần Chí Trung, Đinh Vũ Thùy, “Hiệu quả của mô hình đồng quản lý rừng ngập mặn 
và tài nguyên thiên nhiên cho vùng ven biển đồng bằng sông Cửu Long”, Tạp chí 
Khoa học và Công nghệ Thủy lợi, số 56, tr. 1-9, 2019. 
[10] Tong P. H. S. et al., “Assessment from space of mangroves evolution in the Mekong 
Delta, in relation with extensive shrimp-farming”, International Journal of Remote 
Sensing, Vol. 25, No. 21, pp. 4795-4812, 2004. 
[11] Lê Xuân Định và cs., Xâm nhập mặn tại đồng bằng sông Cửu Long: Nguyên nhân, 
tác động và các giải pháp ứng phó. Bộ Khoa học và Công nghệ. Cục Thông tin 
Khoa học và Công nghệ quốc gia. 50 trang, 2016. 
Trường Đại học Vinh Tạp chí khoa học, Tập 49 - Số 3A/2020, tr. 51-63 
 63 
SUMMARY 
ASSESSING CHANGES OF MANGROVE FOREST 
IN BAC LIEU PROVINCE USING MULTI-TEMPORAL 
 SATELLITE IMAGES DURING 1988-2018 
This study is done to determine the current status of mangrove forests 
(mangroves) in Bac Lieu Province over the years (1988, 1998, 2013 and 2018), assess 
the change in mangrove area over specific periods, and at the same time determine 
causes of disappear and recovery processes. Landsat 5-TM, 8-OLI remote sensing image 
and Maximum Likelihood Classifier - MCL method were used to classify and assess the 
changes in the area of mangrove forests in Bac Lieu Province over the period 1988-2018. 
The results of the image interpretation in 1988, 1998, 2013, 2018 and the overlapping of 
the above maps show the area of mangroves in Bac Lieu Province has increased 
continuously from 1988 to 2018. During the 30-year period from 1988 to 2018, the total 
mangrove area in Bac Lieu increased by 1,069.4 hectares, 1.5 times higher than the 
original. The recovery rate of mangroves was determined to be 64.3 ha/year, 2 times 
higher than their disappearance rate during this period (28.7 ha/year). The main reason to 
the disappearance of mangroves is the conversion from mangroves to aquaculture 
(accounting for 91.1%), coastal erosion (accounting for 7.9%). Mangroves are restored 
mainly from coastal seawater surface (accounting for 46.3%), from agricultural land 
(27.8%), planting mangroves in abandoned shrimp ponds or planting mangroves in 
combination with aquaculture (accounting for 25,8%). 
Keywords: Landsat remote sensing images; changes in mangrove forests; Bac 
Lieu Province; aquaculture. 

File đính kèm:

  • pdfdanh_gia_bien_dong_rung_ngap_man_tinh_bac_lieu_tren_co_so_an.pdf